tập 1: lời nguyền
- Ran!
- Nguy hiểm lắm Shinichi! Bọn chúng đã cài bom hẹn giờ ở đây!
- Không sao đâu Ran. Chúng ta sẽ làm được! Tớ sẽ đưa cậu ra khỏi đây an toàn!.
Flashback. Một tuần trước ...
Cuối cùng tiến sĩ Agasa và Haibara đã điều chế thành công thuốc giải độc APTX-4869. Shinichi và Heiji phụ trách việc tìm kiếm hang ổ của tổ chức áo đen, nhưng Ran và Kazuha đã bị Gin và Vodka bắt cóc. Manh mối duy nhất là một bức mật thư. Shinichi và Heiji đã giải được bức mật thư và tìm ra nơi ẩn náu của bọn chúng. Nhưng chỉ với hai thằng nhóc học sinh trung học thì không thể tiêu diệt toàn bộ tổ chức đó, nên họ đã bảo tiến sĩ Agasa và Haibara gọi cảnh sát.
End flashback
- Ran, tớ yêu cậu...Tớ yêu cậu hơn bất cứ thứ gì trên đời này.
Shinichi cuối cùng cũng có thể nói với Ran tình cảm của mình.
- Hãy tin tớ! Chúng ta sẽ được an toàn, tớ còn rất nhiều điều muốn nói với cậu. - Shinichi ôm chặt Ran trong tay.
- Shinichi! - Ran cảm thấy thật hạnh phúc khi cuối cùng Shinichi cũng trở về bên cô, dù bây giờ có xảy ra chuyện gì cũng không quan trọng nữa.
...........................
Tại bệnh viện đa khoa Beika
Phòng 831, Heiji Hattori
- Ah... Đau quá! - Hattori cuối cùng đã tỉnh lại. Anh thấy mình nằm trên giường trong bệnh viện, và Kazuha ngồi bên cạnh. Cánh tay phải và chân anh đã được băng bó cẩn thận.
- Heiji, cậu không sao chứ! - Kazuha lo lắng hỏi.
Heiji nhận thấy hình như mắt Kazuha hơi sưng, chắc hẳn cô ấy đã khóc rất nhiều. Trên tay cô cũng có một vài vết thương.
- Tớ không sao. Không nhớ là tớ có bùa cậu làm cho ah?
Heiji cảm thấy có lỗi khi để Kazuha rơi vào tình huống nguy hiểm như vậy.
- Ừm...có đau lắm không?- Anh chỉ vào các vết thương trên tay cô.
- Không, không còn đau nữa. - Kazuha lắc đầu. - Cậu không sao là tốt rồi. Nước mắt bắt đầu rơi trên má Kazuha.
- Ngốc! Khóc cái gì chứ? Đã bảo tớ không sao rồi mà! - Heiji hơi ngạc nhiên khi thấy Kazuha khóc.
- Cậu dám bảo tớ ngốc ah? Tớ đã rất lo cho cậu đấy - Kazuha nói - Tớ lo lắng cho người mà tớ quan tâm và yêu thương không được sao?
- Kazuha - Heiji đỏ mặt.
Kazuha quyết định rằng đây có thể là cơ hội để thay đổi mối quan hệ của hai người
- Heiji...ừm... tớ thích cậu Heiji ah. - Mặt Kazuha đỏ bừng lên, cô có cảm giác tim mình sắp nhảy ra khỏi lồng ngực vậy.
- Tớ thích cậu từ lâu lắm rồi, và... - Kazuha liếc nhìn Heiji. Anh đưa tay lên lau những giọt nước mắt trên má Kazuha trước sự ngạc nhiên của cô.
- Kazuha...
Hai khuôn mặt dần sát lại gần nhau...
- Heiji! Cuối cùng con đã tỉnh rồi - bà Shizuka đột ngột xông vào - Bố đã trở về Osaka trước để...- chợt bà nhận thấy Heiji và Kazuha đều có vẻ lúng túng. Như hiểu ra điều gì, bà cười:
- Mẹ cũng về Osaka đây. Kazuha, chăm sóc cho Heiji giúp cô nhé! - rồi bà để hai người trong phòng một mình.
- Thế còn Kudo sao rồi? - Heiji hỏi.
- Cậu ấy vẫn còn hôn mê. Tớ lo cho Ran quá.
Kazuha đẩy một chiếc xe lăn đến trước Heiji.
- Ngồi lên đi. Chúng ta đi xem cậu ấy thế nào!
Lúc này tiến sĩ Agasa và ông bà Kudo đang nói chuyện với bác sĩ.
- Bác sĩ, khi nào thì Shin-chan nhà chúng tôi có thể tỉnh lại? - bà Yukiko hỏi, đầy vẻ lo lắng
- Ông bà yên tâm! Cậu bé sẽ tỉnh lại khi thuốc mê hết tác dụng, sẽ sớm thôi - bác sĩ trả lời
- Có điều trong quá trình phẫu thuật, tim cậu ấy đã ngừng đập trong vài giây, vì vậy lúc đó não đã bị deoxy hóa (đoạn này ko hiểu gì hết >"< ), có thể sẽ có một số tác dụng phụ trên bệnh nhân.
- Chuyện gì sẽ xảy ra? - ông Kudo hỏi
- Trước hết chúng ta phải đợi cậu ấy tỉnh lại đã.
Ran vẫn ngồi bên cạnh Shinichi, cô thực sự rất lo lắng cho cậu ban thám tử của mình.
- Tất cả là tại mình. Nếu Shinichi không cố gắng bảo vệ mình, cậu ấy đã không...- Ran lại bắt đầu khóc.
Đột nhiên cô thấy ngón tay Shinichi khẽ cử động.
- Shinichi!
- Ư, đây là đâu? - cuối cùng Shinichi cũng đã tỉnh lại.
- Trong bệnh viện, ơn trời cậu đã tỉnh lại rồi!- Ran mừng rỡ ôm chầm lấy Shinichi, như sợ rằng anh sẽ biến mất một lần nữa.
Mặt shinichi đỏ ửng lên khi Ran ôm anh.
- Trong bệnh viện? Chuyện gì vậy chứ? Ouch, đầu tôi đau quá! - Shinichi ôm đầu - Cô là ai?
Một nỗi sợ hãi bất ngờ ập đến với Ran khi cô nghe câu hỏi của Shinichi.
- Tớ là Ran đây mà, cậu không nhớ sao?
- Ran là ai? Tôi là ai? Tôi không nhớ gì cả.
To be continued.........................[i][center]
[img][/img]