» Nếu đây là lần đầu tiên bạn tham gia diễn đàn, xin mời bạn xem phần hỏi / đáp để biêt cách sử dụng diễn đàn » Để có thể tham gia thảo luận, bạn phải đăng ký làm thành viên.Bấm vào đây để đăng ký.
Za, hè về rồi, cùng chơi nào mọi người ơi >"<. Hãy vô topic [Hot] 2nd RFC's SUMMER FESTIVAL để bắt đầu một mùa hè thật vui nhé. ^^~
Ừm,lâu lắm rồi Momo mới lại viết fic, và đây là lần đầu tiên viết fic về DC. Công việc bận rộn, sắp thi đại học(vào năm sau), cộng thêm cái khoản nhười không ai bằng, nên mong mọi nguời sẽ ủng hộ để Momo hoàn thành hết long fic này^^ _________________________________
Author: Hamano Michiyo Fic tittle: Định mệnh- My Destiny Genres: hài hước, thú vị, tình cảm, kịch tính,có một chút buồn đau, nhung nhớ, kí ức vấn vương. Nói chung là fic sẽ đưa mọi người đi khắp rất nhiều cung bậc của cảm xúc. Disclaimer: các nhân vật trong fic thuộc về Aoyama-senser, tính cách có thể thay đổi cho phù hợp với cốt truyện nhưng hình ảnh vẫn thế^^ Rating: 13 , thật đấy, chú ý cái phần này một chút~~~ Warning: ừm, có một số việc trước khi đọc, Momo muốn lưu ý mọi người trước. - Momo đã nói ở phần rating rồi đấy, là 13 , không phải đặt bừa đâu. Vì là truyện tự do nên trong fic, ừm, có một số cảnh…không trong sáng cho lắm, ấy, không như mọi người nghĩ đâu, chỉ là~~~Momo sợ làm tổn thương đầu óc chong xáng của bà con thì tội lắm, nên ai thấy mình không đủ tuổi thì bye đi nha, đừng có ném đá Momo sau này.
- Momo đã tham khảo khá nhiều cho long fic này, vì thế có góp nhặt hoặc mượn vài ý tưởng từ nơi này nơi nọ(phần đầu thôi~~~). Vì thế khi đọc, ai thấy có phần này nhang nhác truyện nọ, phần kia giống giống cái kia~~thì cũng hiểu là Momo mượn ý tưởng nha. Tự do phóng bút, đến J.K.Rowling còn mượn ý tưởng của Những tòa tháp Malory Tower để làm nên Harry Potter lừng danh nữa là dân ngoại đạo như Momo, đã nói rõ nhá, đừng có vu ta ăn cắp hay nhái truyện~~ P/S thêm, dạo này đang luyện lại Bí mật tình yêu phố Angel của Girlne Ya nên hơi nhiễm, viết xong rồi đọc lại thấy tá hỏa~~~À, không hẳn là giống, nhưng đặt lên bàn cân thì chắc là chừng 50%=.=. tại muốn xây dựng tính cách đối nghịch cho cặp couple chính, viết thế nào lại quạng vào truyện í~~~ Không sao chép hoàn toàn, mong mọi người ủng hộ^^
Câu chuyện bắt đầu vào một ngày đầy nắng và gió, trong một góc đường Fuyachou, tỉnh Kyoto, Nhật Bản. Tai nạn bất ngờ cướp đi đôi mắt của một cô bé. Trong suốt quãng thời gian điều trị của mình, cô bé đã cảm nhận được nhiều thứ bằng trái tim non nớt của mình, và đã làm quen với một người bạn. Cậu bé đã đem đến cho cô những nìêm vui, hi vọng, nụ cười, và cả nước mắt. Cậu ấy đã hứa sẽ quay trở lại... Nhưng cho đến tận lúc được nhìn lại ánh sáng dương gian, cô bé vẫn không tìm lại được người bạn bé nhỏ đó. Rất lâu sau, cô bé xuất hiện ở thủ đô Tokyo hoa lệ, ôm ấp hi vọng tìm lại mối tình đầu của mình. Cô bé ngày nào nay đã lớn, nhưng trong lòng, chưa từng quên đi người bạn thuở ấu thơ. Một cuộc chạm trán... Một nụ cười... Và mọi thứ bắt đầu với cuộc sống bộn bề của cô nữ sinh cấp 3 đầy hoài bão ấy. Liệu cô sẽ đi về đâu....? Giữa trăm ngàn người dưng và những hoàng tử đột ngột xuất hiện trong đời.... Cô có tìm thấy, người dấu yêu trong quá khứ...Đó có phải là giấc mơ, hay thực tại nhiệm màu... Cậu bé năm nào liệu có đích thực là tình yêu mà cô cần tìm kiếm, là người sẽ bước chân vào cuộc đời của cô... Tất cả...đều là sự sắp đặt của tạo hóa... Của định mệnh....
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
By Hamano Michiyo
Wed Jun 22, 2011 4:51 pm
Bất ổn
Tiêu đề: Re: [Fanfic]Định mệnh~by Momo
bay giờ mới đọc xong (tại lười ~~~) , 2 chap luôn chị momo miêu tả hay lắm tội nghiệp Ran quá ! mong chap mới !
Thu Jun 23, 2011 2:48 pm
Vui vẻ yêu đời xời ơi yêu quá xá!!!:x
Tiêu đề: Re: [Fanfic]Định mệnh~by Momo
Thực ra là mù thật, thế mới nên phim chứ
Mon Jul 11, 2011 5:33 pm
Smile^_^
Tiêu đề: Re: [Fanfic]Định mệnh~by Momo
trời ơi ss bao giờ mới có chap tiếp vậy? em đợi muốn dài cả cổ ra rùi ss mau post tiếp đi nha
Tue Jul 12, 2011 1:02 am
Vui vẻ yêu đời xời ơi yêu quá xá!!!:x
Tiêu đề: Re: [Fanfic]Định mệnh~by Momo
Tiếp~~~
Lần thứ 2 Ran mở mắt thì trời vẫn tối. Nhưng hình như không có dấu hiệu nào cho thấy có ai ở xung quanh cả. Ran cố ngồi dậy, song cả người cô bé vẫn tê tái, nặng như chì. Ran cảm nhận được những sợi dây vướng víu bên cạnh mình, thế là cô bé đưa tay mò mẫm xung quanh, bứt dần từng sợi một chỉ được đính vào cơ thể bằng băng dính. Một hành động hơi liều lĩnh và có chút táo bạo nữa. Sau khi giải quyết nhanh gọn đám dây rợ lằng nhằng, Ran từ từ chống tay ngồi dậy. Cô bé thoáng có chút choáng váng, và phải mất một lúc mới định thần lại được. Lúc này, Ran mới lờ mờ cảm nhận được sự tồn tại của một chiếc băng. Cô bé đưa tay sờ lên mặt, và sờ vào một dải băng mỏng, quấn ngang đầu ngay vị trí mắt của mình. Hèn gì mấy hôm nay mình không nhìn thấy gì cả, các bác sĩ đang làm gì vậy nhỉ???
Ran hết đưa tay lên xoa khắp mặt, sờ vào chiếc băng, lại đưa tay mò mẫm xung quanh. Cảm giác như chơi trò bịt mắt bắt dê mà mình vẫn hay chơi cùng ba và mẹ ấy- Ran thích thú nghĩ. Chờ lát nữa, ba mẹ sẽ vào, và mình sẽ nhân cơ hội này tóm lấy họ. Vui vẻ với suy nghĩ này, nên Ran quên béng luôn ý định tháo xừ chiếc băng vướng víu trên mặt kia ra.
Chợt có tiếng bước chân lại gần. Tiếng giầy cao gót nện trên sàn gỗ nghe rõ mồn một, mỗi lúc một sát hơn. Là mẹ, có thể lắm. Ran vội nằm xuống giường và kéo chăn lên.
Bước chân dừng lại ở ngay chiếc cửa ra vào. Chậm hai giây, tiếng núm cửa bị xoay vang lên và cánh cửa cọt kẹt từ từ mở ra. Giữa chừng, có tiếng nói khác cắt ngang:
“Làm tăng ca sao, giờ này mà còn chưa về nữa?”
Thêm một tiếng nói khác, nhẹ hơn, trầm hơn, và có lẽ phát ra từ người đã mở cánh cửa.
“Không, mình đổi lịch rồi, cậu đi đâu mấy bữa nay mà không đọc thông báo thế?” Không, không phải là mẹ, giọng nói này lạ hoắc lạ huơ- Ran bối rối nghĩ và nín thở nghe tiếp.
“Hả, đổi lịch. Chẳng phải bữa giờ cậu vẫn làm ca sáng sao, giờ đã 11 giờ đêm rồi. Tưởng cậu trực bên phòng cấp cứu chứ, nay sang khu chăm sóc đặc biệt hử?”
“Ừ, mới đổi, cậu cũng nên qua xem mình có bị thay đổi lịch hay không đi. Gớm, nghỉ phép có vài ngày mà trông to hơn hẳn ra”
“Đừng có trêu mình” Vẫn là cái giọng lanh lảnh ban đầu lên tiếng tiếp. “Mình có xem rồi, nhưng lại quên ngó của cậu. Chẹp, bây giờ mình qua chăm sóc ở khu này đây, hì hì, lại cùng chỗ với cậu. Này, chút nữa đi ăn khuya không?”
Giọng kia nhẹ nhàng tiếp
“Không được rồi, bữa nay mình trực mà, đâu có bỏ đi được. Mà cậu không định lo cho bệnh nhân của mình sao, y tá mà thế hả?”
Một tràng cười khúc khích bật ra, có lẽ từ cô y tá có cái giọng chanh chua ban nãy, không lớn, nhưng bất lịch sự.
“Mình không sao, thoải mái lắm. Chăm sóc cho một cậu quí tử nhà giàu bên phòng hồi sức, cậu ta coi vẻ cũng biết điều và biết suy nghĩ, chẳng mấy tốn công. Ừm, xem nào…coi cậu đang chăm ai.”
Tiếng gót giầy lại vang lên, nên xuống mặt đất chừng hai ba bước. Có tiếng cánh cửa khẽ hé. Ran lại nín thở, nắm chặt mép chăn.
“Là ai vậy?”. Lạ ghê, tiếng của bà cô này lại nhỏ đi mới kì quặc chứ.
“Ừm, cô bé bệnh nhân mới chuyển vào viện hồi đầu tháng. Sau vụ tai nạn xe cộ trên đường…”. Tiếng cô kia cũng trở nên nhẹ nhàng hơn.
“À, vụ đó mình cũng có nghe qua. Là cô bé gặp nạn trong lúc cảnh sát và đám cướp ngân hàng đang rượt đuổi nhau trên phố đúng không? Hình như là ở…đường Fuyachou thì phải?”
“Ừm, vụ này nói suốt trên Niuchiuri TV gần tháng nay mà. Đám gây tai nạn bỏ trốn, hiện vẫn còn bị truy bắt, chẹp…Chắc tại khi ấy, sự chú ý của cảnh sát lẫn mọi người đều dồn hết vào cô bé kia rồi…”
“Umm..có lẽ là thế. Tưởng suýt chút nữa bị cái xe kia chẹt chết rồi chứ, may mà kẻ lái xe còn có lương tâm, tránh con bé này.”
“Biết là thế, nhưng tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa. Ai biết đâu xe cua gấp quá, lạc tay tông trúng đám thùng phuy chứa xăng chứ. Tội cho con bé tránh không kịp.” Tiếng tặc lưỡi vang lên.
Ôi, họ đang nói về mình thì phải. Ran hồi hộp nghĩ và càng nắm chặt mép chăn hơn nữa, cố không gây bất kì một tiếng động nào, căng tai ra lắng nghe.
“Thế tình trạng con bé sao rồi…”Giọng chua chua ban nãy lại lên tiếng, có chiều quan tâm và ý tứ hơn.
“Cô bé đứng gần vụ nổ quá nên bị ảnh hưởng. Đầu va đập, chấn thương nhẹ, xây xát ngoài da, bất tỉnh…, nhưng ngoài ra không đến nỗi quá nguy hiểm…Chỉ có điều…” Bất giác, giọng nói ấm áp kia ngừng lại, ngập ngừng đôi chút.
Ran hoang mang lo nghĩ. Sao thế? Mình bị làm sao ư? Cô gái ấy đang muốn nói gì thế? “Sao?”
“Ừm…khi chiếc xe phát nổ, lửa cùng kính xe văng đi rất xa…ừm…”. Giọng nói ấy lại trở nên ấp úng, có chút ái ngại. “Cô bé này, do còn quá nhỏ, chưa kịp xử lí nổi những tình huống như vậy, nên mới không kịp tránh…ừm…vì thế nên…đã…lửa và kính…chúng va chạm vào…gây tổn thương đến mắt của cô bé…Khi đưa đến đây tình trạng đã khá nặng…”
“Ôi…”giọng lanh lảnh thẳng thốt kêu lên.
Bất giác, những hình ảnh khó quên chợt ùa về trong tâm tưởng của Ran. Lửa, và lửa, một luồng sáng chói loà lao đến. Rồi tối thui…
“Vậy cô bé…”
“Không chữa được. Hiện cơ thể cô bé đang có nhiều dấu hiệu cho thấy sự hồi phục tốt, nhưng…bác sĩ Minamoto có nói…sau này cô bé…rất có thể…không nhìn được nữa.”
“Tội nghiệp con bé….”…..
Những từ tiếp theo Ran không sao nghe nổi được nữa. Hai tai cô bé ù đi, giọng khản đặc và thấy mặt mình ráo hoảnh.
Mù…là không thấy đường, không thấy được gì hết nữa. Mắt của mình…sẽ vĩnh viễn…từ nay về sau…không nhìn được nữa.
KHÔNG NHÌN ĐƯỢC NỮA. Ran thấy cổ họng mình nghẹn đắng, không sao nói nổi lên lời. Tay cô bé run rẩy bấu chặt lấy mép chăn, và bất giác thấy mình quẳn quại.
Là mù, thì ra đó chính là lí do vì sao mà mọi thứ xung quanh mình tối tăm đến thế. Không phải là do trời tối, do mất điện hay là trò chơi “Bịt mắt bắt dê” gì hết. Mà là do…
Mình đã mù.
Đầu Ran chợt nhói lên một cái, đau vô cùng. Cô bé rên lên, và lăn sang bên trái, đụng trúng chiếc tủ nhỏ. “Choang” chai nước thuốc trên bàn lăn xuống, vỡ tan tành.
Tiếng động vang lên sắc lẻm trong đêm tối tăm, tiếng động của sự tan vỡ.
Sau đó, tất cả những gì Ran cảm nhận được là tiếng cửa xoay, tiếng bước chân vội vã, gót giầy nện thình thịch trên mặt đá hoa cương của bệnh viện, tiếng máy bắt đầu kêu bíp bíp không ngừng và tiếng người nhốn nháo lao xao…trước khi chìm vào cơn mộng mị đã đeo bám cô bé suốt gần một tháng nay. ___End phần 2 chương 1____ (còn tiếp) P/S: Momo bận học nên ko có thời gian onl nhiều, fic vì thế mà post không thường xuyên. Mọi người ai thik thì làm phiền sang blog của Momo đọc nhé, Momo đã post ở đó rùi^^ Nhanh hơn ở đây~~~ Link: http://michiyo2610.wordpress.com/ (xem trên IE chạy ko tốt lắm=.=)
Tue Jul 12, 2011 7:41 am
Cuộc đời là một chuyến phiêu lưu lớn!!!!
Tiêu đề: Re: [Fanfic]Định mệnh~by Momo
Tem!!!!!! Em chưa đọc, nhưng có vẻ hay đó Vote cho chị trước đó (Chị thông cảm, dạo này em bận, hem có time đọc )
Tue Jul 12, 2011 8:19 am
Smile^_^
Tiêu đề: Re: [Fanfic]Định mệnh~by Momo
ôi hay quá đi chap này gây cấn quá cuối cùng thì Ran cũng đã biết sự thật,khổ thân Ran quá đi vote + cho chị đó
Sun Jul 24, 2011 12:16 am
Vui vẻ yêu đời xời ơi yêu quá xá!!!:x
Tiêu đề: Re: [Fanfic]Định mệnh~by Momo
Hehe, thank em~~~ Dạo này bận cắm đầu cắm cổ nên có làm thêm được bn đâu=.=
Sun Jul 24, 2011 1:56 pm
yêu đời phơi phới
Tiêu đề: Re: [Fanfic]Định mệnh~by Momo
hay hay hay quá tội bé ran thật đó, giờ thì biết sự thật rồi thanks mm nha ^^
Sun Aug 28, 2011 9:43 am
mệt mỏi
Tiêu đề: Re: [Fanfic]Định mệnh~by Momo
Hay quá vote cho ss mong ss viết tiếp chương II mà ss vào em add nick ss, cho em nhờ tí đc ko?
Sun Aug 28, 2011 10:30 am
Vui vẻ yêu đời xời ơi yêu quá xá!!!:x
Tiêu đề: Re: [Fanfic]Định mệnh~by Momo
Uhm, nick ss là Momo_kute, thế nick em là jì?
Sun Aug 28, 2011 10:36 am
mệt mỏi
Tiêu đề: Re: [Fanfic]Định mệnh~by Momo
Dạ nick của em là lovely_unysan. Hình như đang spam thì phải. Viết cái gì dài dài bây h. La la la
Sun Aug 28, 2011 3:42 pm
hớn hở
Tiêu đề: Re: [Fanfic]Định mệnh~by Momo
chị ơi cừng nào chị mới post chương hai za?
Sun Oct 16, 2011 10:53 am
phấn khởi
Tiêu đề: Re: [Fanfic]Định mệnh~by Momo
ủng hộ ss momo ra chap mới cố lên
Sun Oct 16, 2011 1:09 pm
Life is a journey!
Tiêu đề: Re: [Fanfic]Định mệnh~by Momo
Ôi, ss momo nhác lắm, tớ phải vào blog của ss mới đọc đc
Sun Oct 16, 2011 3:21 pm
Cuộc đời là một chuyến phiêu lưu lớn!!!!
Tiêu đề: Re: [Fanfic]Định mệnh~by Momo
*mò mẫm vào forum* Chậc chậc, bây giờ mới biết chị momo thậm chí còn lười hơn cả mềnh _ _" Fic này coi như vứt xó hả chị? Lại còn spam với Bông kìa *chỉ chỉ* Đã thế vote - thẳng tay lun nè. Lần sau là cece del bài đấy nhá!!! *đá ghế*
Mon Oct 17, 2011 8:37 am
Girls bring the boys out!
Tiêu đề: Re: [Fanfic]Định mệnh~by Momo
ss onl đã khó, huống gì viết fic muốn đọc thì phải vô blog thôi haizz
Mon Oct 17, 2011 11:13 am
mệt mỏi
Tiêu đề: Re: [Fanfic]Định mệnh~by Momo
Fic lâu quá. Trong blog ta đọc hết rồi ngồi chờ hoài.
Mon Oct 17, 2011 5:26 pm
Vui vẻ yêu đời xời ơi yêu quá xá!!!:x
Tiêu đề: Re: [Fanfic]Định mệnh~by Momo
Ta bận, dạo này đang edit một truyện của Tâm Lam nên mò vô Diệp Gia Trang suốt thôi, fic đành bỏ dở== Sr bà con, lúc nào thư thư sẽ bù naz^^ Naz~~~
Tue Mar 13, 2012 7:53 pm
đang đi đòi nợ
Tiêu đề: Re: [Fanfic]Định mệnh~by Momo
ss momo ơi, cho em mang fic đi post sang KSV nha Em nhất định sẽ ghi rõ nguồn