@All : Chap mới đây . Mong mọi người ủng hộ ^^ Mà Samy muốn nhắc lại với các bạn nhé .
Trong fic này , ai cũng là nhân vật chính , không phải ai được xuất hiện trước là quan trọng hơn hay ai được nhắc tới nhiều là nhân vật chính đâu các bạn nhé ^^Chap 2
Part 2
“ Cậu chính là … chính là … cậu là … ai nhỉ ? ”
Sau câu hỏi ấy , anh Shin nhà ta đã lập tức suy nghĩ về căn bệnh điên điên của cô bạn mới , ngờ ngợ ra một điều gì đó .
“ Trời ! Cậu đừng giỡn chứ Mira . ” Aoko nói . Quả thật cô đang rất tò mò nhưng lại bị Mira làm hụt hứng .
Gió cứ thổi bên tai họ và lần này , Shin bắt đầu cảm thấy lạnh sống lưng vì một ánh nhìn . Anh quay sang và nhận ra Ran , cô nhìn anh như đang rất thất vọng và giận anh . Anh ngơ ra , anh hoàn toàn chẳng hiểu gì cả . Thấy thế , Aoko liếc Shin và đạp vào chân anh một cái rõ đau .
“ Ai da ! Aoko ?! ” Shin ngơ ngác nhìn như một con nai con . Nhưng đáp lại , Aoko chẳng mảy may gì . Vừa lúc ấy , trên loa lại có một tiếng nói vang lên : “ Chúng tôi mời em Mira Tokiyuma về Hội học sinh gấp ! Một lần nữa , chúng tôi mời em Mira Tokiyuma về Hội học sinh ! ”
Vừa nghe xong , mặt mày Ran và Aoko lập tức tái đi . Có lẽ đối với họ , chưa bao giờ họ thấy người thông báo giọng lại tức giận đến thế và Mira – kẻ được mời lại thảnh thơi mà không sợ hãi gì cả .
“ Hình như có chuyện rồi đấy Mira . Cậu đến hội học sinh liền đi . ” Ran nói , cô đang rất lo cho Mira .
Dường như nhận ra nỗi lo ấy , Mira mỉm cười :
“ Ừ ! Mà tớ sẽ không sao đâu . ”
Nói rồi , Mira quay lại và chạy đi về hướng hội học sinh . Trong lòng cô bé mỉm cười về cuộc gặp gỡ bất ngờ này , dường như cái thắc mắc khi nãy đã dần tan biến đi đến mức giờ đây , Mira chẳng còn quan tâm đến nó nữa .
Khi Mira vừa rời đi , Shin khẽ nhíu mày , anh lập tức quay sang hỏi :
“ Này , đã có chuyện gì xảy ra thế ? Sao hai người lại thế ? ”
Nhận ra vẻ bình tĩnh của Shin , Ran tức giận :
“ Shin này , hôm qua cậu đã ở đâu ? ”
“ Ờ thì … ở nhà chứ ở đâu ? Hôm qua đâu có việc gì ? ”
* Đúng là đàn ông vô tâm * Aoko thầm nghĩ .
“ Việc gì à ? Việc gì là việc gì ? Cậu muốn ăn đòn Karate của tớ à ? ” Ran hét lên đe dọa làm anh chàng thám tử tái cả mặt mũi .
“ Ờ ờ … bình … bình tĩnh … cậu không nói rõ thì làm sao tớ biết ? ”
“ Tớ … tớ không nói với cậu nữa đâu ! Lo mà nhớ ra đi ! ”
Thế là Ran quay phắt người đi , bỏ lại ánh nhìn ngơ ngác của Shin . Đến nước này , Aoko chỉ còn biết lắc đầu :
“ Ông tướng ơi , sao cậu ngốc thế ? Hôm qua cậu hẹn với Ran ở công viên Wonderland , cậu đừng nói tớ là cậu quên hoàn toàn nhé . ”
Lại ngơ ngác , Shin cố nhớ ra mọi chuyện và cậu như muốn bốc khói khi nhớ ra cuộc hẹn hôm qua :
“ Thôi chết ! Tớ quên mất ! ”
Aoko lại lắc đầu . Shin nhìn về phía bóng Ran và làm mặt bánh bao chiều , anh bắt đầu nài nỉ :
“ Aoko ơi , cậu … hoa hậu của lớp … cậu giúp tớ với . ”
“ Hây ! ” Aoko thở dài , liếc nhìn Shin “ Hoa khôi chứ không phải hoa hậu . Việc đợt này là do cậu , tớ chẳng giúp gì được đâu . Ran cho cậu cơ hội mà cậu còn không thấy ấy chứ ? ”
Shin xị mặt xuống . Anh thở dài vì nhận ra mình dường như bí đường . Lạ thật nhỉ ? Một anh chàng thám tử đầy tài ba vậy mà giờ lại phải thở dài vì một chuyện cỏn con về một cô bạn gái . Shinichi Kudou sẽ giải quyết thế nào đây ?
***
“ Thưa em Mira Tokiyuma , em có biết chúng tôi đã tìm kiếm em như tìm một siêu sao và thông báo đến nỗi uống hết một ly nước mà vẫn không thấy bóng dáng em đâu không ? ” Thầy hiệu phó Megure nói khi ông vừa thấy Mira bước vào . Thật tình , thầy ấy sẽ không giận thế nếu ông không thấy vẻ thảnh thơi của Mira .
“ Em xin lỗi ạ . Vì có một số chuyện rắc rối nên đến giờ em mới có mặt được ạ . ” Lợi dụng tài ăn nói ngọt lịm của mình , cô bé đã mau mắn làm cho thầy hiệu phó khó tính dễ chịu hơn một ít về mình .
“ Thôi được . Tôi tạm bỏ qua . ” Rồi ông quay sang mọi người “ Thầy giao lại mọi việc lại cho hội trưởng hội học sinh . Bạn ấy sẽ chỉ cho các em biết mọi thứ cần làm . ” Và thầy rời đi .
“ Xin chào mọi người . ”
Tiếng nói ấy vang lên giữa phòng , lập tức biến thành một cục nam châm đã thu hút bao nhiêu ánh mắt về phía mình . Ren Katoruma , hội trưởng hội học sinh bước ra , tay đeo chiếc đồng hồ Rolex và đôi mắt cương nghị lạnh băng dường như có thể giết chết bất kì một sinh vật sống nào . Tất cả những cô gái ở đấy đều sững người vì anh , còn các anh chàng thì lại “ bé người ” nhìn lên anh .
“Thôi nào!Tôi nghĩ chúng ta đến đây để nói về một chuyện nào đó khác quan trọng hơn là việc cứ phải đi nhìn một anh chàng hội trưởng hội học sinh thế này đấy . ”
Nếu như tiếng nói chứa đầy sự bình tĩnh của Ren vang lên giữa căn phòng thì giờ đây , giọng nói đầy giễu cợt này lại xuất hiện từ một góc tưởng ngay kế bên cửa ra vào .
“ Ôi trời ! Đó là Nan đấy ! ” Một cô gái nói nhỏ nhưng có lẽ , cả căn phòng giờ đây chỉ toàn là những từ ngữ tương tự thế .
“Xin lỗi cậu nhưng tôi nhớ là tôi không hề nói mọi người đến đây chỉ để nhìn tôi.Nếu thấy phiền,cậu có thể lập tức rời khỏi căn phòng này . Tôi có thể nhớ tên cậu,nhưng xin cho biết rằng , cậu sẽ không có số ghế đâu đấy . ”
Ren nhìn Nan , Nan nhìn Ren , ánh mắt cả hai toát lên một vẻ gì đó đầy cạnh tranh và thù hận .
“ Được thôi ! Tôi cũng chẳng muốn ở đây để làm gì . Nhưng anh biết đấy , bên ngoài ấy có cả lũ phóng viên đang rình mò như những con chuột nhắt vậy . Tôi nghĩ là tôi nên biết số ghế của mình . Đôi khi chúng ta cũng phải làm những thứ chúng ta không muốn mà . ”
Nan vẫn giữ được lập trường của mình . Đối với một số người , câu trả lời của Nan làm họ chỉ cảm thấy bình thường nhưng riêng đối với Mira và Ren , họ lại xem câu trả lời ấy là tuyệt nhất . Mira im lặng , Ren cười nửa miệng , Nan nhún vai phớt lờ , đây là cuộc đối đầu hay chỉ đơn thuần là một cuộc gặp gỡ ? Hay trong đây , còn chứa được những điều gì nữa ? Mọi việc vẫn đang tiếp diễn …
“ Bây giờ tôi sẽ đọc tên của từng người theo danh sách có sẵn . Các bạn sau khi được đọc tên hãy nói “ có ” nếu có mặt và lên đây nhận số ghế của mình . Vì các bạn ngồi đầu sẽ rất dễ tiếp mặt với ban đại biểu nên nếu trống ghế , tôi sẽ thêm người khác vào . ” Ren nói , thu hút tất cả mọi người , kể bên anh còn có Kaito đứng kế bên cạnh “ Syaoran Kojima … ”
Và thế là mọi chuyện vẫn tiếp tục . Mira đứng lặng lẽ vừa chờ đến tên của mình , vừa quan sát Ren và cả Nan . Chính bản thân cô cũng chẳng biết vì lý do gì .
“ Nan Doujinshi ! ”
Nan đi lên , anh cầm lấy tờ giấy số thứ tự và mỉm cười nửa miệng :
“ Chúng ta lại gặp nhau . Tôi không hề mong điều ấy chút nào . ”
“ Tôi cũng vậy . ” Ren lạnh lùng nói .
Cả hai mỉm cười thách thức . Nan đi xuống và Ren tiếp tục công việc của mình :
“ Mira Tokiyuma ! ”
“ Oh Yes . Mira ở đây ! ”
*Thì ra Mira là cô gái này . Chỉ tại nhỏ này mà mình đã bị khiển trách vì tội làm sai họ và bị kêu về đây . Chán chết ! * Kaito thầm nghĩ , quả thật bây giờ , anh đang rất rảnh rang đến mức chán nản .
Về phần Mira , một cách nhanh nhảu , cô chạy lên và giơ tay số 2 rồi mỉm cười . Nhưng đáp lại , Ren chỉ nói :
“ Số 12 , cầm lấy , cô là người ngồi đầu đấy , đừng như lúc cô đi lên đây. ”
Rồi Ren đặt danh sách xuống , giọng nói lạnh lùng và vẻ kiêu ngạo của Ren làm Mira tức điên tiết lên . Nếu bình thường , cô sẽ nói móc méo Ren nhưng nhận ra lúc này không phù hợp , Mira đành ôm cục giận quay đi .
“Các bạn từ số 1 đến số 12 đã có số thì quay ra đợi buổi lễ bắt đầu. ”
***
Mira thở dài , cô quay bước đi . Nhìn quanh học viện , cô vẫn công nhận nó đẹp
*Nhưng sao cái tên Ren gì ấy lại khó chịu thế nhỉ ?* Bĩu môi và cô bé bước đi tiếp .
Nếu như Ran , Aoko , Shin gây cho Mira cảm giác thân thuộc và dễ chịu thì giờ đây , Ren lại làm cô cực kì khó chịu và Nan lại làm cô thú vị .
*Anh chàng đứng kể bên tên khó chịu ấy trông giống Shin đấy chứ . Nhưng nhìn mặt cậu ấy hài chết được .* Mira suy nghĩ và mỉm cười khi nghĩ về Kaito .
“ Ai da … ”
Một cô gái với mái tóc đỏ cực kỳ xinh đẹp chạy ngang qua và vô tình đụng nhẹ vai Mira đến mức chính bản thân mình còn không biết . Mira quay lại nhìn hình bóng ấy và bất ngờ nói lên rằng :
“ Học viện này … là học viện của các siêu sao hay sao ? ”
Vậy Shin sẽ giải quyết chuyện của Ran và anh thế nào ? Buổi lễ khai giảng sẽ ra sao ? Và học viện của các siêu sao ? Điều đó có nghĩa là gì ?