@Angela : Hic . Sr em nhé

Fic này sẽ dài đây ^^ Mong em ủng hộ típ
Chap 4
Một cơn gió bất ngờ thổi qua và cái ý nghĩ làm liều có trong tôi . Tôi quyết định mình sẽ là chính mình và mặc kệ cho dù có sao đi thì Kail cũng biết hoàn cảnh của tôi và anh là thái tử của Menie , cứ nói anh là hôm nay , lúc 7 giờ thì mọi người sẽ mặc giống thế này

, tôi nghĩ sẽ không sao đâu . Nhưng xin hãy tin tôi , nói dối sẽ chỉ có trong trường hợp cần thiết mà thôi.
***
“ Ơ ? Cô … là người mà thái tử Kail chọn sao ? Anh ta điên chắc ?

” Trợ lí của Kail là một anh chàng để tóc dài , có hơi ngô ngố một chút nhưng nhờ cặp kính của mình nên đã không quá tệ .
Nhưng dĩ nhiên tôi biết là anh ta đang nói tôi . Hơi sốc nhỉ , nhưng mà áo trắng học sinh và quần jeans cùng với đôi giày bata trắng cũ thì cũng đâu đến nỗi nào ?

Có lẽ với những người thuộc dòng dõi vương quyền thì đúng là tôi quá nhỏ bé . Có lẽ Kail sẽ cười vào mặt tôi , đuổi tôi đi và không bao giờ viết thư hay nói chuyện với tôi nữa . Tôi nghĩ là thế , nhưng có lẽ tôi cũng quá điên khi đồng ý bước lên chiếc xe đen có cờ Menie đấy . Cũng chẳng biết tại sao lại thế nhưng có lẽ vì con ngốc như tôi khi đã quyết định đi thẳng thì sẽ không quay đầu lại bao giờ . Dù sao tôi cũng phải gặp Kail một lần , một lần trong đời để rồi không bao giờ phải hối tiếc nữa .
***
Tất cả hiện ra trước mắt tôi , ánh hòa quang của sự giàu có và quyền lực , tôi , chính con bé Ly này đang bước vào căn phòng rực sáng trước mắt với hàng ngàn người phục vụ đứng thành hàng chào đón . Hây , dù sao tôi cũng muốn biết Kail là người như thế nào và đó là lí do mà tôi không được bỏ cuộc .
“ Chào Ly . ”
Một bàn tay mạnh mẽ đưa ra và một anh chàng cúi chào tôi . Khi anh ngước mắt lên , tôi như người mất hồn đứng sững người ra . Giờ thì tôi nhìn anh và không còn biết gì nữa , anh còn hơn cả trong ảnh , mặc một bộ vest tuyệt vời và cho dù là không có caravat , trông anh như có thể làm trái tim tôi và hàng nghìn cô gái rơi ra khỏi lồng ngực mình .
“ Ơ ? Cô là … cô bé mà tôi đã gặp trong hiệu sách đây mà . ” Anh nhìn tôi ngỡ ngàng và khi ấy , tôi mới ngờ ngợ ra mọi thứ . Mái tóc màu bạch kim , dáng vẻ này và cả chiếc nhẫn trên tay nữa , tất cả đều giống như vậy . Không , không phải là giống nữa nhưng điều tôi phát hiện ra đã làm tôi phải thốt lên rằng : tôi đã từng gặp anh mà không hề biết !
“ Anh … là … ” Câu nói của tôi bị ngắt quãng bởi những dòng cảm xúc kì lạ . Tôi … liệu đây là sự may mắn hay là điềm gở ? Tôi mất 1.000.000 đồng và cuốn sách , được một hoàng tử mời mà chẳng có gì mặc , nhưng giờ , tất cả như là một giấc mơ , tôi đắm chìm vào nó và tôi gặp lại người đó , rồi cũng thật kì lạ rằng người đó chính là thái tử của Menie , người bạn của tôi .
Tôi cũng không biết vì sao nhưng tôi cười trong niềm hạnh phúc , không biết vì sao tôi lại tin rằng đây là sự may mắn của tôi .
“ Ly … ” Anh lại nhìn tôi và sững người . Tôi cũng không biết vì sao nhưng giờ tôi không quan tâm , tôi chỉ thích mỉm cười mãi thôi .
Rồi thì tất cả mọi chuyện cũng sẽ phải đến , anh mời tôi ngồi ăn và nói chuyện . Tôi cũng không biết tại sao mọi người lại nói anh chàng này ít cởi mở với phụ nữ nhưng tôi thì lại thấy anh rất vui vẻ . Tôi và anh nói chuyện với nhau không một chút ngại ngùng gì cả , như những người bạn thân từ rất lâu rồi . Anh cũng không nói gì về cách ăn mặc kì lạ của tôi , nhưng ngược lại , anh lại nói rằng anh muốn thử cảm giác là học sinh Việt Nam thế nào vì những thứ tôi kể cho anh , anh đã rất tò mò về chúng .
Thời gian trôi qua nhanh đến mức làm tôi và anh phải ngạc nhiên . Anh đã đưa tôi về trên chiếc xe của mình và khi ấy , cả tôi và anh , à không , cả những bức thư nữa , chúng tôi đã tạo ra những điều thật kì lạ và tuyệt vời . Sự tiên tri về một tương lai xa xôi nào đó chăng ? Tôi cũng không biết nữa .
***
Hôm nay kì nghỉ hè của tôi đã đến nhưng , điều tôi quan tâm lại không phải thế . Bạn muốn biết lí do ư ? Ừ … nói sao đây … có lẽ vì ngày hôm nay cũng là ngày tôi chính thức chấp dứt cái việc làm hướng dẫn viên cho Kail .
Trong những ngày qua , tôi và Kail đã cùng nhau đến rất nhiều nơi và nói chuyện với nhau rất vui . Kail đã tặng tôi rất nhiều thứ , anh nói rằng : “ Đó là của em , nếu ngại thì em cứ cho như là em được trả lương vậy nhé . ”
Tôi không hiểu vì sao mình lại mỉm cười vì những điều đó , có lẽ vì nó như một giấc mơ đối với cuộc sống của tôi . Cô bé lọ lem , ừ , như vậy đấy , nhưng dĩ nhiên là tôi biết rằng nếu tôi trở thành cô bé lọ lem , sẽ có những thứ rất khó khăn cho anh và tôi . Tôi muốn thế này , như vậy là quá đủ rồi .
Mà tôi cũng chẳng thể đứng đây hoài được vì tôi còn có một cuộc hẹn . Với ai ? Uhm … tôi nghĩ rằng , có lẽ bạn cũng sẽ biết người đó thôi . Là Kail , anh ấy đã hẹn tôi trên một cây cầu mà chúng tôi có thể nhìn ra khắp toàn thành phố và dòng sông Sài Gòn đẹp tráng lệ .
Còn nữa
Vậy liệu chuyện gì sẽ xảy đến với Ly và K ? Cuộc hẹn này sẽ ra sao ? Phải chăng nó sẽ nói lên một điều gì đó trong mối quan hệ này ? Tất cả sẽ được bật mí ở chap sau , chap cuối cùng . Mọi người ủng hộ Samy nhé