Tác giả: Tiên Chanh
- Sinh năm 1980, tại Hà Bắc, Trung Quốc
- Nữ nhà văn trẻ được cộng đồng văn học mạng mến mộ
- Viết thể loại tiểu thuyết
Tác phẩm:
1. Ai là ai của ai
Nội dung :“Ai là ai của ai” là câu chuyện của Viên Hỷ và Hà Thích, họ đã từng là một đôi tình nhân sinh viên yêu nhau say đắm, nhưng những hiểu lầm đã đẩy họ ra xa: Hà Thích theo gia đình sang Mỹ định cư, Viên Hỷ ở lại gánh vác gia đình với một ông anh trai bị thiểu năng trí tuệ. Và rồi mấy năm sau đó, cô đã gặp Bộ Hoài Vũ, một người đàn ông thành đạt, chín chắn, thâm trầm… Anh luôn lặng lẽ đi cạnh cô, chăm sóc cô và chờ đợi cô. Tưởng như Viên Hỷ và Bộ Hoài Vũ đã có thể đến được với nhau, nào ngờ Hà Thích đột ngột quay về tìm Viên Hỷ. Không chỉ có anh mà còn có Ella, bạn gái của Hà Thích khi còn học ở Mỹ… Viên Hỷ quay cuồng trong những rối rắm, lựa chọn, đến khi cô quyết định nhận lời cầu hôn của Hà Thích thì một bí mật kinh khủng bị hé lộ…
( ND hơi ngắn vì em không tìm thấy cái nào dài hơn
)
Nguồn: tiki.vn
2. Bản sắc thục nữ
Là cuốn sách gói ghém trong đó ba câu chuyện tình đẹp đẽ, tươi trẻ của một thế hệ những người dám nghĩ, dám hành động. Không có những lời thoại như phim Hàn Quốc, không có những âm mưu tranh giành quyết liệt, vậy mà vẫn thấy thấm thía lắm hai chữ đáng quý nhất trên đời: “Tình yêu”.
Trương Tĩnh Chi là một cô gái xinh đẹp, luôn tỏ ra là một “thục nữ” và đang tìm kiếm một chàng trai cho mình. Trong khi đang chán nản với những người đàn ông nhạt nhẽo như những “cái cánh gà” thì hai người đàn ông mới xuất hiện trong cuộc đời cô qua một người bạn học cũ hồi tiểu học: Dương Lôi và Uông Dụ Hàm. Từ đây cô biết, “cái đùi gà” mà cô tìm kiếm bấy lâu nay chính là anh chàng Dương Lôi đẹp trai và lạnh lùng ấy.
Sau khi bị đo ván bởi “tiếng sét ái tình”, Tĩnh Chi hạ quyết tâm phải chinh phục bằng được Dương Lôi. Tuy nhiên, Trương Tĩnh Chi lại là người luôn nhốt mình trong sự thèm muốn bởi chính vỏ bọc “thục nữ” do cô xây dựng nên. Nói theo cách của cô bạn thân Tiêu Tiêu, “Cậu giả dối và nhu nhược, cậu sợ bị người khác từ chối thì sẽ mất mặt, sợ người khác sẽ coi thường nên đành giấu tình cảm trong lòng”. Vì vậy mà bao nhiêu chuyện dở khóc dở cười xảy ra khi cô vừa cố gắng che giấu bản chất con người thật của mình vừa phải tập tành “cưa cẩm” trong nỗ lực giữ gìn hình ảnh trong sáng, ngây thơ.
Song, cũng kể từ sau lần gặp Uông Dụ Hàm, cô luôn bị “phá công”. Hình ảnh thục nữ mà cô xây dựng suốt mười mấy năm đã bị sụp đổ tan tành trước anh ta, còn anh ta thì lúc nào cũng giữ vẻ lịch lãm, nho nhã, điềm đạm. Bởi vì Uông Dụ Hàm thì thừa biết “mặc dù vẻ ngoài của cô rất giống với một thục nữ, nhưng tôi biết là cô không phải như vậy. Vì thế tôi mới nảy sinh sự tò mò, muốn biết xem, dưới lớp áo ngoài kia là gì”. Từ đây, họ đối diện với nhau như nước với lửa.
Sau nhiều công sức, cuối cùng tình yêu mà cô dày công lập kế hoạch cũng thành công. Tuy nhiên, Dương Lôi đáp lại tình yêu của Tĩnh Chi bằng thái độ như chuyện phải thế và “chưa bao giờ nghĩ tới chuyện chủ động đến tìm”. Sau nhiều vấn đề xảy ra mà Tĩnh Chi không thể chia sẻ với Dương Lôi, cô đã hiểu được rằng nên yêu như thế nào và nên đón nhận tình yêu ra sao: cô chia tay Dương Lôi khi thấy anh chàng đã không thể dứt khoát với tình cũ. Trong khoảnh khắc đó, cô đã bộc lộ con người thật của mình trước Dương Lôi và nhận ra đó chính là điều cô mong muốn thể hiện nhất từ trước tới giờ. Và chỉ một người có thể hiểu cô và cô được là chính mình khi đối diện cùng lại là Uông Dụ Hàm. Sau bao nhiêu xung đột “cười ra nước mắt”, tình yêu nảy sinh lúc nào Tĩnh Chi cũng không rõ.
Ngược lại, cô bạn thân Tiêu Tiêu của Tĩnh Chi lại là một người phóng khoáng trong chuyện tình cảm. Tính cách này được hình thành khi mối tình đầu của cô chấm dứt trong đau khổ. Tiêu Tiêu yêu nhiều nhưng chỉ trong một thời gian ngắn, “dù sao như thế vẫn còn tốt hơn là đánh mất trái tim mình”. Cô không còn tin vào đàn ông cho đến khi gặp chàng cảnh sát Tưởng Tư Thừa. Tình yêu đến với họ sau một nụ hôn thách đố. Tuy anh ngây thơ như một đứa trẻ, nhưng anh yêu cô “không cần biết đến quá khứ, chẳng cần nghĩ đến tương lai, chỉ cần biết hiện tại”, thế là đủ cho một trái tim đã mỏi mệt.
Còn cô em họ của Tĩnh Chi là Sở Dương thì vướng phải chuyện tình cảm với một người đàn ông lớn tuổi và trải đời – Phương Nghị. Phương Nghị là người đã kéo cô ra khỏi nỗi ám ảnh của quá khứ với một người bạn, người anh từ hồi “thanh mai, trúc mã’. Anh chấp nhận để cô bé “còn lông tơ” này ra đi để “xem rút cục thế nào là tình yêu” và chờ cô thực sự trưởng thành để trở về.
Tình yêu tồn tại trong “Bản sắc thục nữ” rất sắc nét: “Cuộc đời của con người vốn chẳng lấy gì làm dài, một phần ba dành để ngủ, một phần ba cho công việc, rồi thêm vào đó là những ngày sống mơ hồ, khó khăn lắm mới xác định rõ những mong muốn trong lòng, thì việc gì lại để cho tình yêu trôi đi mất trong khoảng thời gian quý báu còn lại?”
Xây dựng nên các nhân vật vô cùng sống động là thành công rất lớn của tác giả Tiên Chanh. Không có những lời thoại như trên phim, không có những âm mưu tranh giành quyết liệt, tất cả mọi diễn biến tình cảm diễn ra hết sức tự nhiên, “Bản sắc thục nữ” vang lên những âm thanh trong trẻo của đời sống thực. Những diễn biến hài hước, những câu thoại tươi vui là nhân tố làm nên sức hấp dẫn của một cuốn sách rất trẻ này.
Nguồn: vficland.com