Ngài ta đi đến với một đôi mắt buồn , đôi mắt ấy không giống anh ít nhất theo cách nhìn của Ran , dù vậy nó vẫn khiến cô xót xa .
“ Ran , lại đây . ”
Nan ngồi xuống khẽ vuốt bộ lông của loài mun đen huyền có đôi mắt đỏ rực.
“ Có chuyện gì sao ? ”
Ngờ vực hỏi nhưng đáp lại Nan chỉ cười với nghi vấn ấy của cô .
Khói mù mịt và khẽ se lạnh , một vòng tròn được tạo ra và Ran ngắm nhìn nó .
Có một cô gái … giống tôi !
Có một chàng trai tôi không hề thấy mặt .
Ý của ông ta là gì ? Vì sao đôi mắt kia lại buồn đến vậy ?
Có những người tôi không thấy quen ...
Và rồi thì tôi nhìn thấy máu ...
Máu tuôn đổ và nước mắt rơi xuống rất nhiều ...
Mặn ...
Tôi ... đang khóc ?
Vì sao vậy ? Tôi không hiểu ...
Tôi nghe tiếng gào thét của anh ta và anh ấy ... cũng đang khóc ...
Shinichi Kudou !
Và giọt máu kia ... Ran Mouri ... chính là tôi ?Đưa tay khẽ chạm gương mặt mình , cô bất động , cô đang khóc ?
Nan im lặng , ông ta vẫn không nói gì , khẽ nhìn cô với ánh mắt thật buồn .
Mọi thứ đều đã được quyết định ...
Thượng Đế , ngài luôn luôn khôn ngoan
Ngài quả thực đã thắng ...
Mọi thứ đã thực sự rất đúng kể từ khi bắt đầu ...“ Chuyện này là sao ? Chuyện gì đã xảy ra ! ” Ran nhìn ông ta với gương mặt đầy nước mắt không che giấu nỗi tức giận .
Đáp lại ông ấy chỉ cười …
“ Tôi đã lừa dối cô … ”
“ Cái gì …? ”
“Người con gái ấy , người mà cô biết rằng đó là người mà cậu ta yêu , người mà cô đã luôn ganh tị …thực chất chính là bản thân cô… Ran Mouri … ”
Khẽ dừng lại , Nan thở dài ,rồi thì ông ta nói tiếp :
“ Đã đến lúc phải trở lại . Xin lỗi vì đã khiến cô trở nên thế này … Cô … sẽ được sinh ra một lần nữa . Hãy hạnh phúc . Tạm biệt . ”
Ran ngất đi …! Dòng nước mắt vẫn chưa khô …
Dù vậy cô sẽ được hạnh phúc …Tokyo , 9 a.mChiếc máy bay từ New York đến Tokyo vừa hạ cánh . Anh khẽ chuẩn bị đồ và nhanh chóng bước xuống .
Thời tiết thật lạnh …
Một trò chơi mà tôi sẽ đưa ra …
Nếu thực sự cả hai là của nhau …
Vậy thì xin hãy gặp lại ngay từ khi trở lại …
Shinichi được chào đón rất nhiều tại Tokyo dù vậy anh vẫn không hề có bất kì dự định nào …
* Tên Heiji đang làm gì nhỉ ? * Shin tự hỏi , có vẻ như đó sẽ nơi anh đến .
-._.- Nan’s Pov -._.- :Có vẻ như họ sẽ không là của nhau vì rằng cậu ta đã không đến nơi có cô ấy ngay từ khi mọi chuyện đã bắt đầu trở lại .
Tôi không là một kẻ cao thượng , tôi chỉ để cô ấy đi vì rằng tôi không thể giữ cô ấy mãi bên mình .
Thực chất , tôi đã xóa đi tất cả kí ức của Ran một lần nữa …
Cô ấy đã được tái sinh … đúng như những gì tôi đã nói …
Họ sẽ không thuộc về nhau … vậy thì tôi sẽ đưa cô ấy trở về đây ? Không . Có lẽ không vì cô ấy đáng được tự do và nếu quay lại đây … biết đâu cô ấy sẽ lại yêu cậu ta ?
“ Thượng Đế luôn đúng , ngươi nên biết điều đó . ” Một lời khuyên từ một kẻ nào đó mà tôi đã quên dù vậy ngài ấy đã thực sự thua tôi trong chuyện này .
………
……
“ Ngươi đã thua . ” Đâu đó có lời vang vọng .
Tôi sững người , khoan đã … Shinichi … cậu ta … đang trên đường đến Osaka ?
Ra là vậy , thật nực cười ! Thượng Đế , ngài ta luôn thắng . Bởi vì họ sẽ là của nhau và thuộc về nhau vì vậy dù tôi đã cố xóa kí ức Ran bao lần thì họ vẫn gặp nhau và thuộc về nhau .
Ngài ta luôn thắng và đã thắng kể từ khi bắt đầu …
Nếu không vì tôi yêu thương Ran thì tôi đã không cướp em và lại trả tự do cho em và trò chơi này đã chẳng tồn tại để rồi họ lại thuộc về nhau .
Nhưng Ngài ta không bao giờ xem đây là một trò chơi , chỉ có tôi …
Giờ thì tôi đã hiểu ! Tôi đã không bao giờ tin vào sự vĩnh cửu nhưng giờ , tôi tin vào định mệnh …
Kể ra thì kẻ cai quản số mệnh như tôi vẫn chẳng thể thay đổi định mệnh giữa họ .
Giờ thì tôi đã có câu trả lời …
“ Vì sao ngươi lại yêu cô ta ? ”
Cuối cùng thì tôi cũng hiểu rõ . Cũng giống như họ , dù rằng giữa bạt ngàn những số phận thì Ran Mouri _ trợ tá của tôi vẫn chỉ yêu Shinichi Kudou và tôi … dù là rất nhiều người … tôi vẫn chọn em … Ran Mouri .
……
………
Shinichi nhìn người con gái trước mắt . Một cô gái với mái tóc buông dài , hình bóng ấy thân quen quá , hình như anh đã gặp ở đâu đó …
À , anh nhớ rồi , cô gái của những giấc mơ …
“ Có vẻ như đó là cô … ”
“ Chúng ta đã từng gặp nhau ? ”
“ Có lẽ vậy … xin chào , tôi là Shinichi Kudou . ”
“ Oh , là thám tử nổi tiếng thế giới , tôi nhận ra rồi . Xin chào , tôi là Ran Mouri . ”
Họ nhìn nhau thật lâu và mỉm cười thật tươi . Nắng đã lên và những làn gió khẽ khiêu vũ trên làn da họ .
Mọi thứ đã đúng kể từ khi bắt đầu ...Đâu đó vẫn còn lời vang vọng ...
Tình yêu luôn có những con đường .
Cao thượng , chân thành và yêu thương .
Cho dù là xa nhau đến đâu thì vẫn có thể gặp lại ...
Vì rằng thế giới của những người yêu nhau rất nhỏ bé ...
Cũng giống như anh với cô , Shinichi Kudou và Ran Mouri .♥ ~ END ~ ♥
BY SAMY.YUU ♥