(¯`•¸·´¯) Ran Mori Fan Club (¯`·¸•´¯)
Chào mừng mọi người đã đến với Ran Mori FC. Hãy đăng kí ngay bây giờ để có thể trở thành một thành viên của đại gia đình RFC nhé!
[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. 631c6cbbea94f8cd94c7ab5a64fdc235_45812660.mouri
(¯`•¸·´¯) Ran Mori Fan Club (¯`·¸•´¯)
Chào mừng mọi người đã đến với Ran Mori FC. Hãy đăng kí ngay bây giờ để có thể trở thành một thành viên của đại gia đình RFC nhé!
[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. 631c6cbbea94f8cd94c7ab5a64fdc235_45812660.mouri
[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. 2454906408976a05dfaco

Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Mashim10
Đăng ký

Chào mừng đến với diễn đàn
» Nếu đây là lần đầu tiên bạn tham gia diễn đàn, xin mời bạn xem phần hỏi / đáp để biêt cách sử dụng diễn đàn
» Để có thể tham gia thảo luận, bạn phải đăng ký làm thành viên.Bấm vào đây để đăng ký.

Za, hè về rồi, cùng chơi nào mọi người ơi >"<. Hãy vô topic [Hot] 2nd RFC's SUMMER FESTIVAL để bắt đầu một mùa hè thật vui nhé. ^^~

Share|

[Fic dài] Hoa anh đào trong gió.

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Chuyển đến trang : 1, 2, 3  Next
[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. I_icon_minitimeFri Apr 29, 2011 2:10 am

vui vẻ
shinranisone
Aboutshinranisone Người này hiện đang:
Chức vụ: .:Member cấp 4:.

Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 326
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Detective
Birthday Birthday : 25/10/1991
Tâm trạng Tâm trạng : vui vẻ

Tài sản
Tài sản:

Tiện ích
[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon4[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon5[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon6[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon7

Cấp bậc.:Member cấp 4:.

Thông Tin Cá Nhân
Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 326
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Detective
Birthday Birthday : 25/10/1991
Tâm trạng Tâm trạng : vui vẻ

Bài gửiTiêu đề: [Fic dài] Hoa anh đào trong gió.

Tên fic: Hoa anh đào trong gió.
Tác giả: Shinranisone.
Thể loại: trinh thám đạo + lãng mạn.
Nhân vật: trong DC, họ thuộc về bác Gosho, qua ngòi bút của t/g shinranisone thì có biến đổi một chút!
Tư liệu tham khảo: một số vụ án trong tuyển tập truyện Sherlock Holmes (t/g: Conan Doyle) + Thám tử Poirot (t/g: Agatha Christie).

Part 1: Gặp mặt.

Mùa đông đã đến rồi, màu trắng tinh khôi của tuyết đã phủ kín trên những mái nhà của khu phố Beika. Mùa đông năm nay dường như đến sớm hơn thì phải, mới đầu tháng 10 mà trời đã lạnh như thế này, Shinichi còn đang ngủ ngon trên chiếc giường thân yêu thì tiếng chuông điện thoại làm cậu tỉnh giấc.
- Reng…reng…reng…
- Alo! Lần này là ở đâu thế ạ? – Shinichi trả lời trong trạng thái lơ mơ, chưa tỉnh hẳn.
- Số 5 đường Okuho – Tiếng trả lời nhanh rõ ràng của người đầu dây bên kia.
- Được rồi! Cháu sẽ đến ngay đây ạ!
Shinichi lập tức bật dậy, nhảy ra khỏi giường, đi vào nhà vệ sinh rồi chạy ra xe. Chiếc xe BMW màu trắng của cậu lao thẳng ra phía cổng, đằng sau có tiếng gọi với theo:
- Cậu Shinichi! Cậu còn chưa ăn sáng mà! – Bác giúp việc Sasuki lo lắng gọi.
- Xong việc cháu sẽ về, bác cứ ăn trước đi nhé!!! – Chiếc xe lao vun vút rồi mất hút sau cánh cổng màu xanh của ngôi biệt thự.
Thời tiết hôm nay thật đẹp, những bông tuyết rơi là là trong không trung, lưỡng lự như muốn ở mãi trên đó, chẳng muốn xuống, hàng cây hai bên đường giờ đây cũng không còn màu xanh như trước nữa, thay vào đó là những cành cây màu trắng vì được phủ đầy tuyết. Thiên nhiên tươi đẹp là vậy mà chẳng hút hồn người chút nào, trong đầu Shinichi lúc này chỉ có một ý nghĩ mà thôi: “phá án – số 5 đường Okuho”. Đang miên man với những suy nghĩ trong đầu bỗng nhiên tại một khúc quanh, xuất hiện một đốm đen lao thẳng về chiếc xe của cậu và dường như không biết đến sự có mặt của chiếc xe này, đốm đen ấy ngay lập tức lớn dần và rõ ràng là một cô gái. Shinichi phanh gấp nhưng chẳng thể kịp được nữa, xe đã đụng trúng người. Shinichi hoảng hốt mở cửa xe lao ra, chạy đến bên cô gái vừa ngã xuống.
- Này! Cô gì ơi! Cô gì ơi! Tỉnh lại đi!!! – Shinichi hét lớn, không ngừng lay cho cô tỉnh dậy.
- Tôi…tôi là…Ran…Tôi muốn…- Tiếng cô gái nhỏ dần rồi ngừng hẳn, cô ngất đi trong vòng tay của chàng thám tử đang vô cùng hoảng hốt, đầy lo lắng


:onion69: :onion69: :onion69:

Tài sản cá nhân
Xem tài sản của shinranisone
Tài sản
Tài sản:
Chữ ký của shinranisone



Được sửa bởi shinranisone ngày Tue May 10, 2011 5:38 pm; sửa lần 2.
[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. I_icon_minitimeFri Apr 29, 2011 10:42 am

Vui vẻ yêu đời xời ơi yêu quá xá!!!:x
Hamano_Michiyo
AboutHamano_Michiyo Người này hiện đang:
Chức vụ: .:Founder:.

Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 1745
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : B-people
Birthday Birthday : 26/10/1994
Tâm trạng Tâm trạng : Vui vẻ yêu đời xời ơi yêu quá xá!!!:x

Tài sản
Tài sản:

Tiện ích
[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon4[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon5[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon6[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon7

Cấp bậc.:Founder:.

http://dieptuvi.wordpress.com
Thông Tin Cá Nhân
Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 1745
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : B-people
Birthday Birthday : 26/10/1994
Tâm trạng Tâm trạng : Vui vẻ yêu đời xời ơi yêu quá xá!!!:x

Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic dài] Hoa anh đào trong gió.

Bạn post sai box rồi, mình move lại đúng box.
banj nói đã từng post bên MCF, vậy chắc phải biết post ở đâu chứ=.=
*Move về box Fanfiction*
Nếu đây là fic do bạn viết, mà dù viết hay sưu tầm thì yêu cầu bạn vô xem rule của box Fanfic và chỉnh sửa lại ngay giùm mình.

Tài sản cá nhân
Xem tài sản của Hamano_Michiyo
Tài sản
Tài sản:
Chữ ký của Hamano_Michiyo

[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. I_icon_minitimeSat Apr 30, 2011 2:25 pm

lúc vui lúc buồn, lúc hận, lúc yêu ko biết đâu mà mò
Ran192910
AboutRan192910 Người này hiện đang:
Chức vụ: .:Member cấp 3:.

Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 176
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Girls
Birthday Birthday : 19/09/1998
Tâm trạng Tâm trạng : lúc vui lúc buồn, lúc hận, lúc yêu ko biết đâu mà mò

Tài sản
Tài sản:

Tiện ích
[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon4[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon5[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon6[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon7

Cấp bậc.:Member cấp 3:.

Thông Tin Cá Nhân
Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 176
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Girls
Birthday Birthday : 19/09/1998
Tâm trạng Tâm trạng : lúc vui lúc buồn, lúc hận, lúc yêu ko biết đâu mà mò

Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic dài] Hoa anh đào trong gió.

Chưa ai bóc tem sao? Vậy làm ơn cho em xin cái tem.
Em có theo dõi fic của chị bên MCF và nói thật là em rất ghiền nó. Mong chị post tiếp
Ủng hộ chị hết mình :onion69: :onion11:

Tài sản cá nhân
Xem tài sản của Ran192910
Tài sản
Tài sản:
Chữ ký của Ran192910

[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. I_icon_minitimeSat Apr 30, 2011 4:04 pm

reli_haliko
Aboutreli_haliko Người này hiện đang:
Chức vụ: .:Moderator:.

Giới tính : Nam
Bài gửi Bài gửi : 900
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : ...
Birthday Birthday : 06/04/1997

Tài sản
Tài sản:

Tiện ích
[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon4[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon5[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon6[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon7

Cấp bậc.:Moderator:.

Thông Tin Cá Nhân
Giới tính : Nam
Bài gửi Bài gửi : 900
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : ...
Birthday Birthday : 06/04/1997

Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic dài] Hoa anh đào trong gió.

em bìa thư nha
fic này hay nhưng chị đổi màu được không ạ màu xanh chóa quá ạ :onion23:

Tài sản cá nhân
Xem tài sản của reli_haliko
Tài sản
Tài sản:
Chữ ký của reli_haliko

[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. I_icon_minitimeThu May 05, 2011 2:04 am

vui vẻ
shinranisone
Aboutshinranisone Người này hiện đang:
Chức vụ: .:Member cấp 4:.

Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 326
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Detective
Birthday Birthday : 25/10/1991
Tâm trạng Tâm trạng : vui vẻ

Tài sản
Tài sản:

Tiện ích
[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon4[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon5[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon6[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon7

Cấp bậc.:Member cấp 4:.

Thông Tin Cá Nhân
Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 326
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Detective
Birthday Birthday : 25/10/1991
Tâm trạng Tâm trạng : vui vẻ

Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic dài] Hoa anh đào trong gió.

[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Trenph10

Chap 2: Bình yên.
Bệnh viện trung tâm Beika, 8h30’ sáng.
Những
cây anh đào Yamakura còn khẳng khiu trụi lá, cành và thân bám đầy
tuyết, Shinichi nhìn ra ngoài cửa sổ, tuyết vẫn đang rơi, từng bông
tuyết nhẹ nhàng đến đậu bên mái hiên của dãy nhà phía đối diện. Màu
trắng của tuyết, màu trắng của trần nhà, tường nhà, mọi thứ đều có màu
trắng và khuôn mặt của cô gái nằm trên chiếc giường cạnh nơi cậu đang
ngồi cũng đang rất nhợt nhạt,có cảm giác như nếu không để ý thì cũng có
thể lầm tưởng với màu trắng của chiếc gối bên dưới. Cậu nhẹ nhàng bước
đến bên giường bệnh, kéo lại chiếc chăn sát lên cổ, đặt bàn tay đang
lạnh giá của cô vào trong, cậu ngồi đó chờ cô tỉnh dậy. Bỗng nhiên:
- N…Nước…Tôi muốn uống nước. – Đôi môi cô gái khẽ mấp máy,
Âm
thanh nhỏ yếu ớt nhưng cũng đủ làm Shinichi giật mình, cậu vội đứng dậy
lấy nước đưa cho cô. Thấy cô gái đang cố ngồi dậy một cách khó khăn,
cậu vội vàng chạy đến, một tay cầm cốc, một tay quàng qua ra sau gáy,
khẽ nâng đầu cô lên:
- Cứ nằm yên đó, để tôi lấy muỗng xúc nước cho
cô.- Cậu lại quay người lại, với cái muỗng rồi xúc từng thìa đưa lên
miệng cô gái.
- Cảm ơn anh!...Nhưng đây là đâu vậy? Tại sao tôi lại ở
đây? – Cô gái ngơ ngác nhìn ráo rác khắp căn phòng, trong đầu đầy những
thắc mắc.
- Khi nãy, cô bị xe tôi đụng phải và bị thương. Tôi đưa cô
vào bệnh viện này. Giờ cô thấy sao rồi? – Shinichi cười hối lỗi, rồi
đưa tay lên gãi đầu.
- À vậy hả? Tôi không sao! Cảm ơn anh! Vậy bây
giờ tôi đi được rồi chứ? – Vừa hỏi cô gái vừa lật chăn, hai chân đặt
xuống nền nhà và cảm thấy đầu hơi choáng voáng.
Thấy vậy, Shinichi liền chạy lại đỡ:
- Để tôi đưa cô về! Nhà cô ở đâu vậy?
-
Nhà tôi ư? Tôi…Tôi…không biết nữa! Mà anh có biết tên tôi là gì không? –
Cô gái đưa hai tay lên ôm lấy đầu, mắt nhắm lại, cô không ngừng lắc
mạnh đầu như thể làm như vậy thì cô có thể trả lời được câu hỏi của
mình.
- Cô…không biết ư? Hay là không…không nhớ gì? Cả tên của mình sao? – Shinichi trố mắt kinh ngạc, giữ lấy vai cô gái hỏi.
-
Không! Tôi không nhớ gì hết, không nhớ gì cả! Tôi làm sao vậy? – Đôi
mắt đã ngấn lệ, rưng rưng nhìn Shinichi như muốn van xin, xin cậu hãy
nói cho cô biết rút cục chuyện gì đang xảy ra với cô vậy.
- Cô ở đây! Để tôi đi gọi bác sĩ nhé! Ở yên đây nhé.- Cậu dìu cô quay trở lại giường bệnh rồi chạy đi tìm bác sĩ.

-
Cô ấy bị sao vậy bác sĩ? Có phải chứng mất trí nhớ tạm thời không? –
Shinichi lo lắng hỏi vị mặc áo blouse trắng ngồi đối diện.

- Đúng vậy, theo kết quả xét nghiệm, chúng tôi phát hiện một khối máu đông trong não của cô ấy.

- Vậy khi nào cô ấy có thể nhớ lại?

-
1 tuần, 1 tháng hoặc 1 năm mà cũng có thể không bao giờ. Điều đó chúng
tôi không thể nói trước được. – Đẩy cặp kính lên cao một chút, nhìn vào
tập giấy kết quả, vị bác sĩ già hạ giọng nói.
Shinichi buồn bã quay
trở lại phòng bệnh, cô gái đang chờ cậu ở đó để nghe câu trả lời. Cậu
phải nói sao với cô đây, nói là cô không thể nhớ lại bất cứ điều gì
trong vòng một tuần, 1 tháng thậm chí là 1 năm hay suốt đời cũng có thể
không nhớ được sao. Phải làm sao bây giờ, cậu thầm trách mình, sao lại
bất cẩn để xe đụng phải cô ấy như thế, một thám tử như cậu sao lại có
thể mắc một sai lầm lớn đến như vậy được. Cậu lưỡng lự trước cửa phòng
rất lâu, tay chạm vào nắm đấm cửa nhưng không dám vặn, thật là khó cho
cậu quá, nếu nói cho cô ấy biết điều đó thì với cậu, mình chẳng khác gì
mấy tên hung thủ giết người mà cậu đã từng vạch tội cả, thật tàn nhẫn.
Cuối
cùng thì cậu cũng lấy hết dũng khí để mở hé cánh cửa, qua khe cửa nhìn
vào trong, cậu thấy cô gái đang đứng bên cạnh cửa sổ, ngắm nhìn cảnh
tuyết rơi. Mái tóc dài buông thõng xuống, vài sợi vắt trên đôi vai gầy
nhỏ nhắn, chốc chốc lại run lên vì lạnh. Shinichi khe khẽ mở cánh cửa
rồi đến bên cạnh cô, cởi áo khoác của mình khoác lên người cô ấy.
Cô gái giật mình, quay người lại:
-Tôi…áo của anh…
Cô đưa tay lên định bỏ chiếc áo ra trả lại cho Shinichi nhưng cậu đã kịp ngăn lại:
- Cô vừa mới ốm dậy, đừng để bị lạnh, mau vào giường nghỉ đi.
- Tôi không sao! Tôi muốn ngắm tuyết, nhìn nó thật đẹp và bình yên quá!

gái nói nhưng mắt không nhìn về phía Shinichi mà nhìn về nơi những bông
tuyết đang thi nhau rơi ngoài sân mỗi lúc một nhiều. Shinichi không
ngăn cô nữa, cậu đứng sát bên cô và cũng bắt đầu ngắm cảnh.
- Thì ra tuyết đẹp thật!
- Anh chưa bao giờ ngắm nó sao? – Cô gái ngạc nhiên hỏi.
- Không phải! Chỉ là lâu lắm rồi tôi không ngắm nó mà thôi. – Shinichi đút tay vào túi quần, miệng cười buồn.
-
Anh có chuyện gì không vui liên quan đến tuyết sao? – Cô gái lại quay
sang hỏi. Cô không hiểu nổi tại sao tuyết đẹp như vậy mà anh lại không
ngắm nó.
- Chị gái của tôi…Đã chết vì một cơn bão tuyết…- Shinichi trầm ngâm rồi cậu lại thở dài.
-
Xin lỗi, tôi xin lỗi vì đã gợi lại kỷ niệm buồn trong anh. Tôi thực sự
xin lỗi.- Cô gái rối rít xin lỗi, cô ân hận vô cùng vì điều đó.
Shinichi quay lại nhìn cô – Không sao đâu! Chuyện đã qua lâu rồi, giờ tôi chỉ buồn chút thôi.
Nghe cậu nói vậy, cô gái cũng vơi đi lo lắng phần nào. Chợt nhớ ra điều gì, cô lại hỏi:
- À! Bác sĩ nói bệnh tôi ra sao? – Đôi mắt to tròn của cô hướng về phía anh như dò hỏi.
Shinichi ấp úng, không biết trả lời ra sao thì bỗng nhiên cô lại nói:
- Là chứng mất trí nhớ phải không?
Câu
hỏi của cô làm cậu cứng cả người, tại sao cô ấy lại biết và tại sao lại
bình thản đón nhận như thế nhỉ, thật là một cô gái kì lạ. Cậu chỉ biết
gật đầu, ánh mắt bối rối, miệng mấp máy muốn hỏi gì nhưng lại thôi. Và
giường như nhận ra điều đó, cô gái cười nhẹ:
- Sao anh phải ngạc nhiên vậy? Tôi chỉ đoán vậy thôi! Có lẽ do trước đây xem phim nhiều quá nên tôi đoán vậy đó.
- Cô…cô…cô không trách tôi sao?
- Tại sao lại trách anh? – Cô gái nghiêng đầu chẳng hiểu gì cả.
- Tôi đã khiến cô như vậy mà.- Shinichi lại càng thấy hổ thẹn hơn.
-
Anh không có lỗi gì cả! Mà nếu có lỗi thì trách anh tôi cũng có nhớ lại
được đâu. Phải không? – Đôi môi kia lại nở nụ cười tươi rói như ánh mặt
trời, cô nghoảnh mặt ra nhìn những bông tuyết trắng xóa đang vội vàng
rơi bên ngoài cửa sổ.
Đúng là một cô gái kì lạ, vô cùng kì lạ, cô ấy
đón nhận sự thật đau khổ một cách vô cùng bình yên như thể đó là một
điều tất yếu. Cho đến bao giờ mình mới được như cô ấy đây, vô tư như một
thiên thần vậy – Shinichi nghĩ ngợi, đôi mắt anh chăm chú nhìn cô không
rời, một cảm giác thật bình yên lan tỏa khắp trái tim anh.


Tài sản cá nhân
Xem tài sản của shinranisone
Tài sản
Tài sản:
Chữ ký của shinranisone

[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. I_icon_minitimeThu May 05, 2011 7:35 am

lúc vui lúc buồn, lúc hận, lúc yêu ko biết đâu mà mò
Ran192910
AboutRan192910 Người này hiện đang:
Chức vụ: .:Member cấp 3:.

Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 176
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Girls
Birthday Birthday : 19/09/1998
Tâm trạng Tâm trạng : lúc vui lúc buồn, lúc hận, lúc yêu ko biết đâu mà mò

Tài sản
Tài sản:

Tiện ích
[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon4[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon5[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon6[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon7

Cấp bậc.:Member cấp 3:.

Thông Tin Cá Nhân
Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 176
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Girls
Birthday Birthday : 19/09/1998
Tâm trạng Tâm trạng : lúc vui lúc buồn, lúc hận, lúc yêu ko biết đâu mà mò

Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic dài] Hoa anh đào trong gió.

Bóc tem!!! Kaka
Chap này hay quá chị ơi. Mong mau có chap mới

Tài sản cá nhân
Xem tài sản của Ran192910
Tài sản
Tài sản:
Chữ ký của Ran192910

[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. I_icon_minitimeThu May 05, 2011 9:24 am

vui vẻ
shinranisone
Aboutshinranisone Người này hiện đang:
Chức vụ: .:Member cấp 4:.

Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 326
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Detective
Birthday Birthday : 25/10/1991
Tâm trạng Tâm trạng : vui vẻ

Tài sản
Tài sản:

Tiện ích
[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon4[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon5[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon6[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon7

Cấp bậc.:Member cấp 4:.

Thông Tin Cá Nhân
Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 326
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Detective
Birthday Birthday : 25/10/1991
Tâm trạng Tâm trạng : vui vẻ

Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic dài] Hoa anh đào trong gió.

Thank em nhìu nha! Có mỗi e là đọc fic này thui à! Hix, c sẽ cố post tiếp cho đuổi tiến độ fic bên MCF để post cùng lun! Chênh lệch quá không hay!

Tài sản cá nhân
Xem tài sản của shinranisone
Tài sản
Tài sản:
Chữ ký của shinranisone

[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. I_icon_minitimeThu May 05, 2011 9:27 am

vui vẻ
shinranisone
Aboutshinranisone Người này hiện đang:
Chức vụ: .:Member cấp 4:.

Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 326
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Detective
Birthday Birthday : 25/10/1991
Tâm trạng Tâm trạng : vui vẻ

Tài sản
Tài sản:

Tiện ích
[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon4[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon5[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon6[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon7

Cấp bậc.:Member cấp 4:.

Thông Tin Cá Nhân
Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 326
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Detective
Birthday Birthday : 25/10/1991
Tâm trạng Tâm trạng : vui vẻ

Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic dài] Hoa anh đào trong gió.

Chap 3: Cùng
ngắm hoàng hôn.




Part 1:
Nghi phạm.




Trời lại
bắt đầu nổi gió, mùa đông sang đã rõ rệt hơn trước, lớp tuyết phủ bên ngoài
ngày một dày hơn đến nỗi khó có thể nhìn thấy mặt đường.


-
Reng…Reng…Reng…
- Tiếng chuông điện thoại của Shinichi vang lên trong không gian tĩnh lặng.


-
Alo!
Bác Megure ạ! Vụ án chưa được giải quyết sao? Được rồi vậy bác chờ cháu đến
nhé! – Shinichi hào hứng trả lời bằng cái giọng không thể vui hơn được nữa. Cúp
máy, cậu quay sang cô gái đứng bên cạnh và hỏi:


-

đến nhà tôi ở nhé! Đợi khi nào cô nhớ ra tôi sẽ đưa cô về nhà. Được không?


-

nhà anh sao? Như vậy có ổn không? Còn bố mẹ anh và… - Cô gái lo lắng.


-
Bố
mẹ tôi sang Mỹ rồi mà, cô yên tâm. – Shinichi cười nhìn cô gái.


-
Như
vậy càng không được, 1 nam 1 nữ ở trong cùng một ngôi nhà sao được. – Ran lắc đầu không chịu.


-
À
quên! Ở nhà tôi còn có một bác giúp việc nữ tên là Sasuki, bác ấy không có con
nên chắc sẽ rất vui khi cô đến đấy. – Shinichi đưa tay lên chống cằm, mắt ngước
lên trần tỏ vẻ “mình phục mình quá, bác Sasuki sẽ thích lắm đây!”.


-
Nhưng
tôi… - Cô gái vẫn chưa hết lo lắng.


-
Được
rồi, đừng nhưng nhị gì nữa, bây giờ chúng ta đến hiện trường vụ án rồi sẽ về.
Bác Megure đang đợi tôi! Nhanh lên nào. – Chưa kịp để cô có phản ứng gì cậu đã
nắm lấy bàn tay cô kéo đi. Được một đoạn chợt nhận ra như có luồng điện chạy khắp
cơ thể mình cậu liền bỏ tay ra, đưa lên gãi đầu:


-
À…Uhm…À!
Tôi đi lấy xe, cô chờ tôi ở đây nhé! – Nói rồi cậu chạy mất hút về phía bãi đỗ
xe của bệnh viện.


Số 5 –
Đường Okuho – Khu Odaiba – Tokyo.


Taiyo House là một ngôi biệt thự lớn, kiểu mới,
xây bằng gạch đứng sừng sững trên thửa đất, phía trước nhà trải dài một bãi cỏ
với những cây phong không còn cành xanh lá đỏ. Hai người bước qua cánh cửa lớn
màu gụ, đi vào trong. Vừa nhìn thấy Shinichi, vị thanh tra mập, đầu đội mũ với
bộ râu kẽm trông thật hiền từ đứng dậy đi lại gần cậu chào hỏi:


-
Thật
may quá, cháu đến rồi! Lại đây, ta có cái này cho cháu. - Vừa nói ông vừa lấy từ
trên bàn một bản di chúc đưa cho Shinichi xem.


-
Đây
là bản di chúc của Toshiro, 50 tuổi, độc thân - nạn nhân trong vụ án này, nó được
làm vào lúc ba giờ chiều ngày hôm qua tại văn phòng của ông Kansuke đây.- Vừa
nói thanh tra vừa đưa tay về phía người ngồi hơi cúi mặt ở trước bàn nơi phòng
khách. Đó là một thanh niên khoảng 27 tuổi, mặt mày xanh mét, cặp mắt ngơ ngác,
đầu tóc bù xù.


Shinichi
cúi xuống đọc bản chúc thư. Một lúc sau cậu cất tiếng hỏi, hướng cặp mắt về người
thanh niên khi nãy:


-
Người
được thừa kế tài sản của nạn nhân theo bản chúc thư này là ông?


-
Vâng
đúng vậy! Tôi cũng vô cùng ngạc nhiên khi hôm qua, ông Toshiro đã đến văn phòng
tôi nhờ tôi đánh máy bản di chúc này. – Kansuke ngẩng lên nhìn Shinichi giọng
điệu thành khẩn trả lời.


-
Ông
là nhân viên đánh máy?


-
Phải,
trên phố Ginza tôi có một văn phòng chuyên đánh máy thuê. – Vừa nói người thanh
niên đó liền rút ra tấm bưu thiếp của mình từ trong túi áo ngực đưa cho
Shinichi.


-
Được
rồi! Tôi muốn hỏi ông về quan hệ giữa ông và nạn nhân. Trước đó, ông có quen biết
với ông ta không?


-
Tôi
chưa gặp ông ta bao giờ nhưng ông ta nói rằng mình đã từng quen biết bố mẹ tôi,
rằng ông ta đã nghe nói tôi là một thanh niên đáng khen và muốn tiền của ông ta
được trao cho một người thành thạo bởi vì ông ta không có gia đình và nói tôi đừng
cho bố mẹ mình biết chuyện này. Dĩ nhiên, tôi chỉ biết ậm ừ, cảm ơn ông ấy. Sau
đó, ông ấy nói với tôi rằng mình còn một số chứng thư cấu thành tài sản, hợp đồng
cho thuê nhà đất và nhiều giấy tờ khác nên muốn tôi đến nhà ông vào chín giờ tối
ngày hôm đó – tức là hôm qua. – Người thanh niên hồi tưởng và tường thuật lại
cho cậu thám tử trẻ tuổi đứng trước mặt.


-
Cảm
ơn ông! – Nói rồi cậu quay sang phía người phụ nữ trung niên tầm 50 tuổi. Bà ta
có dáng người nhỏ bé, mái tóc màu đen điểm hoa râm, cặp mắt ngờ vực và không thật
thà.


-
Bác
là quản gia cho ông Toshiro phải không ạ?


-
Phải,
tôi là Tamiko – làm quản gia của nhà này hai năm nay. – Bà ta trả lời.


-
Tối
qua bác mở cửa cho ông Kansuke đây lúc mấy giờ? – Shinichi hỏi.


-
Khoảng
9h30’. Sau đó nửa tiếng thì tôi đi ngủ rồi bị đánh thức vào lúc 12h bởi tiếng
còi báo cháy. Tôi gọi cho lính cứu hỏa nhưng không kịp, gỗ trong nhà kho quá
khô mà ngọn lửa lại rất lớn, họ phải vất vả lắm mới dập tắt được đám cháy đó. Và
tôi đã tìm thấy các cúc áo, quần mà ông chủ đã mặc tối hôm đó.


-
Ông
ấy có kẻ thù nào không?


-
Ai
mà chẳng có kẻ thù nhưng ông Toshiro rất kín đáo và những mối quan hệ của ông
chỉ là những vụ giao tiếp về công việc làm ăn.


-
Cảm
ơn bà, còn bây giờ ông Kansuke! Ông vui lòng thuật lại chuyện đêm qua giữa ông
và ông chủ nhà này được không? – Shinichi lịch sự yêu cầu.


-
Vâng!
Tối qua, sau khi ăn tối tại phòng khách, Toshiro dẫn tôi sang phòng của ông ấy,
trong phòng có một cái két sắt lớn. Ông mở két, lấy ra một mớ giấy tờ và chúng
tôi cùng nhau xem xét. Khi xem xong thì đã nửa đêm, ông bảo tôi khỏi cần làm
phiền người hầu và đã tự mình đưa tôi ra ngoài qua lối cửa sổ.


-
Bức
mành có được hạ xuống không? – Shinichi hỏi.


-
Có!
Nó đã được hạ xuống lưng chừng và ông Toshiro đã kéo nó lên để có thể mở cửa sổ
ra. Lúc đó quá muộn, tôi không thể về văn phòng của mình ở khu Ginza nên đành
ngủ lại ở khách sạn. Sáng ra thì cảnh sát đến tìm tôi và đưa tôi đến đây.


-
Ông
nói là ông đã giúp ông Toshiro hoàn thành bức di chúc. Vậy chắc là sẽ có bản
nháp chứ? – Shinichi như nhớ ra điều gì vừa bỏ quên.


-
Tất
nhiên là có chứ. Tôi có mang theo nó, khi nãy ông thanh tra đã xem qua rồi. –
Kansuke vừa nói vừa hướng ánh mắt về phía thanh tra Megure.


-
Phải
rồi, ta quên mất, cháu xem nó đi! –Như hiểu ra, ông thanh tra rút vội mấy tờ giấy
trong xấp tài liệu ra đưa cho Shinichi. Cậu nhận lấy và ngồi đọc nó một cách cẩn
thận. Một lúc sau, cậu lại lên tiếng.


-
Bác
có thấy tài liệu này có điểm kỳ lạ không? – Cậu vừa cầm xấp giấy, mắt chăm chú
nhìn vào nó, miệng hỏi thanh tra.


-
Bác
chỉ có thể đọc được những dòng đầu, những dòng ở đoạn giữa và một hai dòng ở đoạn
cuối, chúng thật rõ như chữ in. Trong các chỗ khác, chữ thật xấu và bác chẳng
thể đọc được.


-
Cháu
nghĩ ông ta đã viết chúng trên tàu hỏa. Nét chữ dễ đọc viết tại nhà ga, chữ xấu
trên các đoạn đường, giữa các nhà ga và các chữ không đọc được viết khi tàu chạy
đến những chỗ bẻ ghi. Những tờ giấy này đã được viết trên một đường tàu ngoại
ô, bởi vì nó có một chuỗi liên tục những chỗ bẻ ghi. Cứ giả thuyết rằng suốt
chuyến đi đó đã được dành chô việc soạn thảo tờ di chúc, thì đây là một chuyến
tàu tốc hành từ Okuho tới khu Ginza.


-
Cậu
nói đúng, ông ấy đã viết nó trên đường tới gặp tôi. – Kansuke thán phục cậu
thám tử trẻ tuổi này.


-
Phải
rồi! Bác còn có tài liệu nào nữa không ạ? – Sau khi kết thúc màn suy luận của
mình, Shinichi bỏ tay chống cằm xuống, hỏi tiếp.


-
Còn
đấy nhưng không biết nó có liên quan đến vụ án này không?! Cháu xem thử tập
ngân phiếu này đi.


Khi nhìn
vào tập ngân phiếu, Shinichi nhận thấy trong năm vừa qua, nạn nhân chi trả cho
một ông Takawashi nào đó một số tiền rất lớn. Cậu rất muốn biết Takawashi là
ai, mà một nhà thầu đã ngừng kinh doanh lại có những dịch vụ quan trọng đến thế
với người này. Liệu ông ta có giữ một vai trò nào đó trong vụ án này không?
Takawashi có thể là một nhà môi giới chứng khoán nhưng cảnh sát lại không tìm
thấy một phiếu cổ phần nào tương ứng với những khoản chi đó. Dừng dòng suy
nghĩ, Shinichi lại hỏi:


-
Bác
có liên hệ với bố mẹ của ông Kansuke chưa? Họ nói sao?


-
Rồi,
bác gọi điện và mẹ anh ta trả lời là có quen với Toshiro từ hồi còn nhỏ. Khi họ
chuẩn bị đính hôn thì bà ấy phát hiện ra rằng ông ta là người không tốt nên đã
hủy bỏ hôn ước. Sau đó bà ấy lấy bố của Kansuke hiện nay.


-
Cảm
ơn bác, bây giờ bác có thể dẫn cháu đi xem hiện trường vụ án không?


-
Ok,
chúng ta đi. – Thanh tra đứng dậy.


-
Cậu
cũng đi cùng chứ, Ran? – Shinichi đưa mắt về phía cô gái đang ngồi, nãy giờ cô
ngồi bất động, chăm chú nghe cậu suy luận, vẻ rất thú vị. Thấy cậu nhìn mình,
cô bất giác nhận ra:


-
Sao?
Cậu gọi tớ à? Tớ …Tớ là Ran sao? – Cô sững sờ, tạm thời chưa thể thích nghi được.


-
Ừ,
trước khi ngất đi cậu có nói vậy mà! – Shinichi cười rạng rỡ nhìn cô gái đang
lúng túng, hình như cậu chưa nói cho cô biết tên của cô thì phải và vì thế cậu
giới thiệu luôn – Cậu là Ran còn tớ là Shinichi, chúng ta đi thôi nào!


-
À!
Cậu là Ran còn tớ là Shinichi…À quên không phải…Cậu là Shinichi còn tớ là Ran.
Hì hì. – Ran cười thích thú với cái tên “mới” mà Shinichi “đặt” cho mình, miệng
lẩm nhẩm – Sự thật chỉ có một à? Hay quá.


-
Được
rồi, đừng đứng đó nữa, mọi người đang chờ đấy! – Shinichi bật cười trước sự hồn
nhiên, trong sáng của cô gái ấy.
[center]

Tài sản cá nhân
Xem tài sản của shinranisone
Tài sản
Tài sản:
Chữ ký của shinranisone

[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. I_icon_minitimeThu May 05, 2011 9:30 am

vui vẻ
shinranisone
Aboutshinranisone Người này hiện đang:
Chức vụ: .:Member cấp 4:.

Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 326
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Detective
Birthday Birthday : 25/10/1991
Tâm trạng Tâm trạng : vui vẻ

Tài sản
Tài sản:

Tiện ích
[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon4[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon5[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon6[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon7

Cấp bậc.:Member cấp 4:.

Thông Tin Cá Nhân
Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 326
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Detective
Birthday Birthday : 25/10/1991
Tâm trạng Tâm trạng : vui vẻ

Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic dài] Hoa anh đào trong gió.

Hix, chẳng hiểu sao lại thành thế này, hix, format mãi không đk!
---------
Sao lại post hai bài liền nhau thế này chị ơi! Sửa lại chị ha!

Tài sản cá nhân
Xem tài sản của shinranisone
Tài sản
Tài sản:
Chữ ký của shinranisone

[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. I_icon_minitimeThu May 05, 2011 10:29 am

Tham gia OFFLINE nếu bạn là fan Sess - Rin nhé
R + S = Love
AboutR + S = Love Người này hiện đang:
Chức vụ: .:Member cấp 4:.

Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 254
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Girls
Birthday Birthday : 26/03/1995
Tâm trạng Tâm trạng : Tham gia OFFLINE nếu bạn là fan Sess - Rin nhé

Tiện ích
[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon4[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon5[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon6[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon7

Cấp bậc.:Member cấp 4:.

Thông Tin Cá Nhân
Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 254
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Girls
Birthday Birthday : 26/03/1995
Tâm trạng Tâm trạng : Tham gia OFFLINE nếu bạn là fan Sess - Rin nhé

Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic dài] Hoa anh đào trong gió.

Em bóc tem, hihi, đã đọc bên MCF mà chưa trả com :P, tội lỗi tội lỗi!

Tài sản cá nhân
Xem tài sản của R + S = Love
Chữ ký của R + S = Love

[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. I_icon_minitimeThu May 05, 2011 2:59 pm

mimi_love_angel
Aboutmimi_love_angel Người này hiện đang:
Chức vụ: .:Member cấp 1:.

Bài gửi Bài gửi : 48
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Girls group

Tài sản
Tài sản:

Tiện ích
[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon4[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon5[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon6[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon7

Cấp bậc.:Member cấp 1:.

Thông Tin Cá Nhân
Bài gửi Bài gửi : 48
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Girls group

Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic dài] Hoa anh đào trong gió.

phong bì nàk!!! mimi đã đọc chap nì bên MCF rồi, rất ấn tượng, sang bên đây bon chen giật phong bì :onion18:

Tài sản cá nhân
Xem tài sản của mimi_love_angel
Tài sản
Tài sản:
Chữ ký của mimi_love_angel

[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. I_icon_minitimeThu May 05, 2011 5:23 pm

Vui vẻ yêu đời xời ơi yêu quá xá!!!:x
Hamano_Michiyo
AboutHamano_Michiyo Người này hiện đang:
Chức vụ: .:Founder:.

Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 1745
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : B-people
Birthday Birthday : 26/10/1994
Tâm trạng Tâm trạng : Vui vẻ yêu đời xời ơi yêu quá xá!!!:x

Tài sản
Tài sản:

Tiện ích
[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon4[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon5[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon6[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon7

Cấp bậc.:Founder:.

http://dieptuvi.wordpress.com
Thông Tin Cá Nhân
Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 1745
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : B-people
Birthday Birthday : 26/10/1994
Tâm trạng Tâm trạng : Vui vẻ yêu đời xời ơi yêu quá xá!!!:x

Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic dài] Hoa anh đào trong gió.

Chẹp, hình như tại bên MCF nó thế đấy.
Lúc post bài, chị thử bấm vào nút a/A ở góc trên cùng bên phải cho nó thành màu trắng rồi mới coppy xem sao, chắc là sẽ ổn^^
Nhân tiện, chị edit lại bài gốc cho đúng mẫu qui định trong rule nhé.

Tài sản cá nhân
Xem tài sản của Hamano_Michiyo
Tài sản
Tài sản:
Chữ ký của Hamano_Michiyo

[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. I_icon_minitimeThu May 05, 2011 7:07 pm

vui vẻ
thosocola
Aboutthosocola Người này hiện đang:
Chức vụ: .:Member cấp 2:.

Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 144
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Detective
Birthday Birthday : 04/07/1999
Tâm trạng Tâm trạng : vui vẻ

Tiện ích
[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon4[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon5[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon6[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon7

Cấp bậc.:Member cấp 2:.

Thông Tin Cá Nhân
Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 144
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Detective
Birthday Birthday : 04/07/1999
Tâm trạng Tâm trạng : vui vẻ

Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic dài] Hoa anh đào trong gió.

hay quá
-----------
Lại spam! Bạn spam hơi nhiều rồi đấy!

Tài sản cá nhân
Xem tài sản của thosocola
Chữ ký của thosocola

[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. I_icon_minitimeFri May 06, 2011 7:55 am

vui vẻ
shinranisone
Aboutshinranisone Người này hiện đang:
Chức vụ: .:Member cấp 4:.

Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 326
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Detective
Birthday Birthday : 25/10/1991
Tâm trạng Tâm trạng : vui vẻ

Tài sản
Tài sản:

Tiện ích
[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon4[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon5[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon6[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon7

Cấp bậc.:Member cấp 4:.

Thông Tin Cá Nhân
Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 326
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Detective
Birthday Birthday : 25/10/1991
Tâm trạng Tâm trạng : vui vẻ

Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic dài] Hoa anh đào trong gió.

@momo: Thanks e! Nhưng e ơi! C đọc rule rùi nhưng không hiểu phải edit cái gì nữa? :leaf8: . E có thể nói rõ hơn không? Sr, c hơi ngu về khoản này. Hì! Làm phiền e quá!
@mimi: Hì! Lâu quá không thấy mimi cm cho fic của ss, e thi xong chưa?
@all: Nhân đây cho mình hỏi một câu nhé! Nếu các bạn đều đọc cả rồi thì nói lun để mình post liền các chap sau cho bằng bên MCF, đến lúc đó mình sẽ post tiếp cho các bên nó bằng nhau về tiến độ fic nhé! Thân!

Tài sản cá nhân
Xem tài sản của shinranisone
Tài sản
Tài sản:
Chữ ký của shinranisone

[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. I_icon_minitimeFri May 06, 2011 8:02 am

vui vẻ
shinranisone
Aboutshinranisone Người này hiện đang:
Chức vụ: .:Member cấp 4:.

Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 326
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Detective
Birthday Birthday : 25/10/1991
Tâm trạng Tâm trạng : vui vẻ

Tài sản
Tài sản:

Tiện ích
[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon4[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon5[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon6[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon7

Cấp bậc.:Member cấp 4:.

Thông Tin Cá Nhân
Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 326
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Detective
Birthday Birthday : 25/10/1991
Tâm trạng Tâm trạng : vui vẻ

Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic dài] Hoa anh đào trong gió.

Chap 3: Cùng ngắm hoàng hôn!

Part 2: Dấu tay!!! 

Thanh tra Megure dẫn họ tới một gian tiền sảnh sẩm tối, ông bật đèn pin và đưa nó sát lại gần một vệt máu trên tường rồi nói:
- Đây là nơi mà chàng trai đã đi qua để lấy cái mũ, sau khi gây ra tội ác, cháu vào đây và hãy nhìn đi.
- Bác nghĩ Kansuke là thủ phạm à? – Shinichi vừa dùng kính lúp quan sát vừa hỏi.
- Đúng vậy, như cháu đã biết không ai có dấu tay giống nhau đúng không?
- Vâng. Ý bác muốn nói, dấu tay này với bản sao lại ngón tay cái trên bàn tay phải của Kansuke được lấy từ vết máu trên tay để lại hoàn toàn trùng khớp đúng không?
- Không sai, bác đã cho kiểm tra và điều đó hoàn toàn đúng.
- Ai đã phát hiện ra vết màu này ạ? – Shinichi ngừng quan sát, quay lại và hỏi.
- Đó là bà Tamiko, người gọi điện cho lính cứu hỏa tối qua, quản gia của nhà này. Bà ấy đã phát hiện ra nó vào sáng nay.
- Nhưng tại sao ngày hôm qua, cảnh sát không tìm thấy vết máu này? – Shinichi tỏ vẻ thắc mắc.
- Có thể các nhân viên cảnh sát đã không tiến hành một cuộc xét nghiệm tỉ mỉ gian tiền sảnh, hơn nữa nó không được sáng sủa cho lắm, phải không?
- Không hẳn thế đâu ạ. Cháu tin vào các nhân viên của bác và theo cháu dấu vết chưa chắc đã có từ hôm qua. – Shinichi dường như phủ định ý kiến của ngài thanh tra, tuy nhiên ông cũng không lấy làm chạnh lòng vì cậu nói rằng cậu tin vào cảnh sát, hơn nữa cậu đã giúp các ông phá được rất nhiều vụ hóc búa.
Ông thanh tra nói cậu có thể đi tìm hiểu ngôi nhà để thu thập thêm dữ liệu cho vụ án, còn mình thì đi lên phòng khách tiếp tục thẩm tra các nghi phạm.
Dưới cái nắng yếu ớt của một ngày mùa đông, Shinichi đi vòng quanh khu vườn trồng nhiều hoa hướng dương, màu vàng của nó làm cho cái lạnh nơi đây giảm đi phần nào. Ran cũng đang đi bên cạnh cậu, cô mải mê ngắm nhìn những bông hoa to khổng lồ như ánh mặt trời kia đến ngẩn ngơ. Shinichi trong thoáng chốc cũng bị sao lãng bởi vẻ đẹp đó: Một cô gái thật ngây thơ, trong sáng, trông cô như một cánh bướm nhỏ lạc vào thế giới của muôn ngàn loài hoa, ngập chìm trong đó chẳng muốn thoát ra nữa và suýt chút cậu cũng bị giữ lại ở thế giới thần tiên ấy nếu ý chí không thức tỉnh gọi cậu trở ra.
- Ran! Cậu cứ ở đây ngắm hoa nhé, tớ sẽ đi tìm hiểu thêm những nơi khác trong căn biệt thự rộng lớn này.
- Ừ, cậu cứ đi đi. Tớ sẽ tìm cậu sau. – Đôi mắt long lanh của thiên thần vẫn không lỡ rời khỏi sắc vàng óng của những đóa hướng dương.
Shinichi quan sát ngôi nhà dưới tất cả mọi ngóc cạnh trước khi trở vào và đi thăm bên trong từ dưới tầng hầm lên tới cái vựa sát mái nhà. Phần lớn căn phòng không bày đồ đạc nhưng Shinichi quan sát chúng một cách cực kỳ tỉ mỉ. Sau chót, khi đứng tại bực thềm mà phía trên nó là nơi dẫn đến ba căn phòng không có người ở, cậu suýt la lên vì vui sướng. Cậu trở lại phòng khách – nơi vị thanh tra cảnh sát trưởng cùng các nghi phạm đang ngồi.
- Cháu nghĩ chúng ta có thể kết thúc vụ án ở đây được rồi bác thanh tra ạ! – Shinichi tự tin đáp.
Part 3: Cùng ngắm hoàng hôn.
- Cháu nói sao? Kết thúc ở đây ư? Nhưng hung thủ là ai? – Ông Megure trố mắt kinh ngạc, ông cứ nghĩ chẳng lẽ cậu chịu bó tay ư, không thể nào, tuyệt đối không thể.
- Đó là một người mà chúng ta không thể nào ngờ đến được. Bác có muốn biết không? – Shinichi nghiêng đầu hỏi.
- Tất nhiên là muốn rồi. Người đó là ai? – Thanh tra càng sốt ruột hơn.
- Mời mọi người đi theo cháu ra đây một lát. – Cậu ra dấu tay, quay người rồi dẫn tất cả đến gian phòng trước. Shinichi nói với anh cảnh sát đứng bên cạnh– Dưới dãy nhà phụ có rất nhiều rơm, phiền anh mang giúp em hai bó tới đây.
Lúc này, Ran đã quay trở lại và đi tới đây cùng với mọi người.
- Ran! Cậu có thể kiếm cho tớ một hộp quẹt được không, có lẽ trên phòng khách có đấy! – Sau khi giao việc cho anh cảnh sát kia đi lấy rơm, Shinichi lại nhờ Ran đi lấy hộp quẹt.
- Bác thanh tra, bác có thể đi cùng với cháu lên bực thềm cao kia không? – Chỉ tay về phía đó, cậu quay sang ông Megure yêu cầu.
Mặc dù chẳng hiểu cậu đang định làm gì nhưng thanh tra vẫn vui vẻ đi theo. Trên bực thềm đó, mở ra một dãy hành lang rộng chạy dài theo ba gian phòng ngủ bỏ trống. Tới một đầu, Shinichi bố trí cảnh sát đứng theo hàng dọc rồi cậu đứng trước mặt họ với dáng vẻ như một nhà ảo thuật đang chuẩn bị làm trò.
- Bác có thể nhờ một người đi lấy một xô nước không?
Rơm được đặt ở trong hành lang này nhưng không đặt sát vào tường.
- OK! Bây giờ chúng ta có thể bắt đầu được rồi. – Shinichi hài lòng tuyên bố.
- Ran! Cậu có thể mở một cửa sổ ra và ném một tờ giấy đang cháy vào đống rơm không?
Ran làm theo điều cậu nói mặc dù cô cũng chẳng hiểu gì cả:
- Cậu định biến tớ thành kẻ phóng hỏa giết người sao? – Ran làu bàu.
- Hì! Không có đâu! Cậu cứ làm theo đi. – Shinichi nghĩ trong đầu: “Khi nãy còn đáng yêu thế mà giờ thì…”. Cậu lắc đầu để xua đi cái suy nghĩ không đúng lúc này. Ngọn lửa đã được châm, cháy bùng lên. Bị cuốn hút bởi luồng gió lùa, một dải khói xám tỏa ra trong dãy hành lang, trong lúc rơm khô nổ lách tách dưới ngọn lửa. Shinichi ra lệnh cho các nhân viên cảnh sát vừa đứng xếp hàng ở đó, bảo họ la thật lớn hai từ: “Cháy nhà”. Nào Một, hai, ba…
- Cháy nhà! – Cả sáu người cùng hét toáng lên.
- Cảm ơn! Các anh vui lòng lặp lại lần nữa.
- Cháy nhà!
- Lần nữa! Và cùng một lúc.
- Cháy nhà!
Tiếng kêu của họ lớn đến nỗi ở khu Beika nhà Shinichi chắc cũng có thể nghe thấy ^_^. Bất thình lình từ trong một bức tường phẳng ở cuối dãy hành lang, một cánh cửa mở tung ra và một người nhỏ bé nhảy ra như một con thỏ vọt ra khỏi hang.
- Tuyệt! – Shinichi nói với giọng thật bình tĩnh.
- Phiền anh hãy trút xô nước lên đống rơm. Cám ơn. Vậy là đủ. Bác thanh tra, xin cho phép cháu được giới thiệu: đây là ông Toshiro.

Ông thanh tra kinh ngạc tột độ, nhìn chằm chằm vào cái người vừa chạy ra đang lần lượt ngó những người đứng ở đây và ngọn lửa đang dần tắt lịm.Hắn ta trông thật mưu mô, độc ác.
- Thế là thế nào? Ông giải thích sao về chuyện này, hả ông Toshiro? – Thanh tra tức giận hỏi.
Toshiro cười ngượng nghịu nhưng ông lùi lại trước bộ mặt đe dọa của vị thanh tra.
- Tôi chi đùa chút thôi, tôi không hại ai cả. Tôi xin cam đoan đây chỉ là một trò đùa. – Hắn ta đưa hai tay lên trời ra vẻ thề thốt.
- Đùa à? Vậy thì trò đùa của ông hơi đi quá giới hạn rồi đó và ông sẽ phải trả giá cho cái gọi là trò đùa của mình.
Toshiro bị dẫn đi bởi ba cảnh sát. Xong việc, thanh tra Megure thắc mắc:
- Tại sao cháu lại biết hắn ta còn sống và đang chốn trong chính căn nhà của mình?
- Dấu lăn tay! Cháu đã biết ngày hôm qua trên tường không có dấu vết đó. Vậy thì nó đã được thêm vào trong đêm khuya.
- Bằng cách nào?
- Khi những xấp giấy đã được niêm phong, Toshiro yêu cầu Kansuke kiểm tra một trong những con dấu bằng cách ấn ngón tay cái lên sáp mềm. Sau đó, in lại một dấu tay trên xi, bôi máu vào nó, rồi đem in lại nó trên tường. Nếu như bác bỏ công xem xét các tài liệu mà hắn đã đem cất trong cái hang của hắn thì cháu dám chắc là bác sẽ không tìm thấy con dấu niêm với vết lăn tay ở trên. Hơn nữa, khi xem xét các tập tài liệu, ta thấy những giấy tờ chuyển nhượng tài sản cho Kansuke đã bị mất. Nếu là hung thủ thì Kansuke không dại gì mà đánh cắp chúng bởi động cơ của anh ta chỉ có thể là tài sản thừa kế. Hơn nữa, việc Toshiro viết bản nháp của bản di chúc trên tàu hỏa cũng thật đang ngờ, vì lí do gì ông ta phải viết nó vội vàng như vậy.
- Nhưng tại sao hắn lại có một sự tính toán ác hiểm như thế? – Ông thanh tra gật gù nhưng vẫn chưa hiểu động cơ của màn kịch mà hung thủ dựng lên là gì.
- Hắn là một nhân vật rất thâm, rất ác và ham trả thù. Trước đây, hắn bị mẹ của Kansuke hủy bỏ lễ đính hôn. Hắn coi đó là một sự sỉ nhục. Trong hai năm gần đây, việc kinh doanh của hắn không mấy thuận lợi, nợ nần chồng chất. Hắn quyết định quỵt nợ, và vì mục đích ấy, hắn đã viết những chi phiếu lớn cho một ông tên là Takawasi. Chúng đươc phát hành cho người nhận đó trong một tỉnh lẻ là nơi mà thỉnh thoảng hắn đến đó sống một cuộc sống khác. Hắn đã có ý định thay tên đổi họ, rút lấy tiền và rồi bỏ đi nơi khác sinh sống. Takawasi chính là tên giả của hắn.
- Uh! Cháu nói có lĩ. – Thanh tra Megure nhận định. – Hắn cho rằng bằng kế hoạch của mình hắn có thể vừa quỵt được nợ, vừa trả thù được người phụ nữ năm xưa đã phản bội hắn bằng cách làm đứa con trai của bà ấy vào tù.
- Đúng vậy, một tên độc ác, vô nhân tính. – Shinichi đồng tình.
Cuối cùng thì vụ án đã kết thúc, trời đã về chiều, ánh hoàng hôn ló rạng đằng sau những tòa nhà cao tầng. Shinichi và Ran đứng trên cây cầu Cầu vồng bắc qua vịnh Tokyo, kết nối cảng Shibuya với khu Odaiba - nơi cậu vừa rời khỏi sau vụ án. Cây cầu như được dát bạc, không quá lộng lẫy, không quá kiêu kì, nó làm cho người ta quên đi cái cảm giác mệt mỏi sau một ngày làm việc vất vả. Bỏ đằng sau những vụ án, những tội ác, mưu mô, Shinichi tựa mình vào thành cầu, cậu nhắm mắt để cảm nhận không khí trong lành nơi đây. Khi cậu mở mắt ra thì hoàng hôn đã dần tắt, Ran đang chăm chú nhìn ra phía xa, đáy mắt không chút gợn, dường như cô đang có tâm sự gì đó, gió lộng thổi tung mái tóc của cô, cảm giác như cô đang tan đi trong gió. Mặt trời đã lặn từ lúc nào.
- Cậu đang nghĩ gì vậy? – Shinichi cất giọng hỏi, phá tan bầu không khí tĩnh lặng nơi đây.
- Tớ đang nghĩ không biết trước kia mình là con người như thế nào? Đâu là nơi tớ nên trở về bây giờ! Có lẽ trước đây tớ đã từng ngắm cảnh hoàng hôn này ở một nơi nào đó. Liệu có ai đang chờ đợi tớ trở về hay không?! – Ran nói, giọng hơi buồn.
- Đừng lo! Rồi cậu sẽ sớm nhớ ra thôi mà. Tớ tin là như vậy. Rồi một ngày không xa cậu sẽ nhớ ra tất cả… - Nghĩ đến đây, Shinichi chợt thấy mình hơi buồn, lòng cậu trĩu xuống, cậu bất giác đưa mắt nhìn Ran nở một nụ cười an ủi cho cả cô ấy và bản thân cậu lúc này.

Tài sản cá nhân
Xem tài sản của shinranisone
Tài sản
Tài sản:
Chữ ký của shinranisone

[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. I_icon_minitimeFri May 06, 2011 9:44 am

shinran
Aboutshinran Người này hiện đang:
Chức vụ: .:Member cấp 1:.

Bài gửi Bài gửi : 62
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Girls

Tiện ích
[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon4[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon5[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon6[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon7

Cấp bậc.:Member cấp 1:.

Thông Tin Cá Nhân
Bài gửi Bài gửi : 62
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Girls

Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic dài] Hoa anh đào trong gió.

Trong mấy chap xem ở bên MCF, em thik cảnh cánh đồng hoa hướng dương và trong chap này thik hoàng hôn dù là nó chỉ xuất hiện trong khoảng khắc. Nhưng nếu ss cho cái cảnh hoàng hôn có nhiều đất diễn hơn thì Okie rồi =.=".

Tài sản cá nhân
Xem tài sản của shinran
Chữ ký của shinran

[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. I_icon_minitimeFri May 06, 2011 9:40 pm

vui vẻ
shinranisone
Aboutshinranisone Người này hiện đang:
Chức vụ: .:Member cấp 4:.

Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 326
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Detective
Birthday Birthday : 25/10/1991
Tâm trạng Tâm trạng : vui vẻ

Tài sản
Tài sản:

Tiện ích
[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon4[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon5[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon6[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon7

Cấp bậc.:Member cấp 4:.

Thông Tin Cá Nhân
Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 326
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Detective
Birthday Birthday : 25/10/1991
Tâm trạng Tâm trạng : vui vẻ

Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic dài] Hoa anh đào trong gió.

Chap 4: Ai là ai?

Chiếc BMW màu trắng tiến thẳng vào sân của ngôi biệt thự xinh xắn trên phố Beika.
- Cháu về rồi à? Vậy mà nói là sẽ về…ăn sáng… - Bác Sasuki làu bàu khi thấy đến tối mịt Shinichi mới thèm vác xác về. Bà đã phục vụ cho nhà Kudo đến gần hết đời mình rồi và kinh nghiệm bản thân mà bà rút ra là: “Đàn ông nhà này không thích ăn cơm, chỉ thích phá án thôi, từ đời ông nội đến đời thằng cháu này đều thế!!! Haizzz”. Chợt nhận ra trong xe còn có người, mà lại là một cô gái, bà bỗng ngẩn người khi thấy cô gái đó bước ra, rồi hét toáng, chạy lại ôm chầm lấy cô bé:
- Trời đất ơi! Con gái nhà ai mà xinh thế này kia chứ. – Giọng bà cảm động như sắp khóc. (Hix)
- Bác Sasuki, người ta mới gặp lần đầu sao bác lại như thế, mất mặt quá. – Shinichi đưa tay lên ôm mặt tỏ vẻ “thất vọng” lắm.
- Thằng nhóc này! Còn nói thế à! Có cô gái xinh đẹp thế này đến chơi sao không gọi điện báo trước, làm ta không kịp chuẩn bị cơm rồi! – Bác Sasuki buông Ran ra, giơ tay véo Shinichi một cái rõ đau, hai hàm răng nghiến lại trông thật…đáng sợ.
- Á! Đau cháu, bác bỏ tay ra đi. Á…Trời ơi!!! Ác quá… - Shinichi xoa xoa cái tay tội nghiệp của mình.
- Cháu cũng định gọi rồi nhưng mải lo vụ án nên quên mất. Mà không phải Ran đến chơi đâu, cô ấy sẽ ở nhà chúng ta một thời gian…
- Lại là phá án, cái thằng nhóc này y hệt như Suyaku vậy. Haizzz… - Chưa thở hết hơi dài bác giúp việc như bị cái gì chặn lại không cho phép thở nữa, bác bất chợt ngẩng đầu lên hỏi làm Shinichi suýt té ngửa:
- Cái gì cơ? Cô bé này sẽ ở lại đây ư?
- Vâng – Shinichi thận trọng lùi lại mấy bước tránh cái ôm ủng hộ đến nhiệt tình của bác già này (Cậu nghĩ bụng: Sao mà giống mẹ mình thế không biết!!!).
- Trời đất ơi! Vậy mà không nói sớm. – Nói xong chẳng thèm để ý đến Shinichi nữa, bác quay lại phía Ran ngắm cô từ đầu đến chân làm cô bối rối.
- Cháu …cháu chào bác ạ. – Theo ánh mắt của bác quản gia, cô cũng nhìn lại từ đầu đến chân mình. Không biết cô có điều gì không ổn mà bác ấy nhìn như vậy, chẳng buồn chớp mắt nữa. Phải làm sao đây!
Thấy cảnh tượng như vậy, Shinichi cũng không khỏi bật cười, cậu lay lay bác quản gia cho bác ấy tỉnh lại:
- Bác Sasuki! Cháu đói rồi, có gì ăn chưa vậy?
- Cháu đói lắm rồi phải không? – Bác ấy trả lời.
- Vâng! Từ sáng tới giờ cháu đã ăn gì đâu. – Shinichi ôm bụng trả lời, chắc anh chàng đói lắm rồi đây.
- Mau vào ăn tối nào con gái! Từ sáng tới giờ đi với nó chắc con cũng chưa ăn gì đúng không? Hôm nay ta có làm bánh pizza ngon lắm đấy! – Nói rồi, bác Sasuki kéo tay Ran vào trong nhà, đến bên bàn ăn, bỏ mặc Shinichi đứng há hốc mồm kinh ngạc ở ngoài sân, giờ cậu mới nhận ra câu nói khi nãy không phải dành cho cậu…>_<
- Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy trời??? – Vẫn cái vẻ mặt kinh ngạc ấy, Shinichi lắc đầu thật mạnh mong đây chỉ là một cơn ác mộng và nó sẽ sớm qua đi.
Cả buổi tối hôm đó, “cậu chủ” Shinichi khổ sở vô cùng khi bị “bác giúp việc” sai làm đủ thứ: nào là dọn phòng, quét phòng, bê chăn, nệm, gối,vv… từ phòng này sang phòng kia, lại còn phải kê bàn ghế, tủ đựng quần áo, rèm cửa,…nói chung là mọi thứ!!!
Đáng đời! Ai bảo tiết kiệm tiền điện thoại, từ sáng đến giờ không thèm gọi về nói một câu, nếu không ta đã làm xong từ lâu rồi. – Bác Sasuki khoái chí trước cảnh tượng Shinichi phải chạy đôn chạy đáo khắp nhà. Bà không cho Ran động tay giúp gì hết (vì sau khi nghe kể về vụ tai nạn) làm cho Shinichi tức muốn bốc khói lên đầu. Hình như Ran đang…đọc báo. Thấy vậy, Shinichi chỉ muốn nhảy bổ đến cầm tờ báo đập vào đầu cô một cái cho nhớ lại luôn. Cậu nghiến răng, nghiến lợi, lườm cô một phát. Cảm nhận được luồng sát khí đằng đằng phía sau, Ran quay đầu lại, thấy cậu lườm mình, cô không muốn thông cảm nữa, cô mở to mắt, chìa ngửa hai tay ra, nhún vai một cái, ý nói…đáng đời! Ai bảo lườm ta làm chi…^_^!!!
Con bé này ghê ghớm thật, bất giác cậu thấy lạnh sau gáy. Cậu thương cho thân phận của mình quá: “Thân em như trái bần trôi…Haizzz”.
- Còn đứng đó làm gì vậy, Shinichi! Có muốn ăn tối không mà còn chưa bê nốt cái bàn đó đi??? – Giọng bác Sasuki vang lên như tiếng sét bên tai, giật mình còn tưởng tiếng ai…gọi hồn.
Nếu không phải vì đang đói mà lại hết tiền (ông bà Kudo không gửi tiền cho Shinichi mà gửi cho bác giúp việc quản lí, muốn tiêu gì đều phải hỏi bác ấy?!) thì còn lâu mình đã bị ăn hiếp thế này!!! Grừ!!! Ran – cậu hãy đợi đấy, một ngày nào đó tớ sẽ bắt cậu… … … nấu cơm cho tớ ăn bù lại ngày hôm nay. Hừm!!!
Sau đợt lao động khổ sai, tên nô lệ cuối cùng cũng được ngồi bên chiếc bàn ăn “thịnh soạn” với ¼ chiếc bánh pizza. Cậu nhăn nhó, cả ngày mà chỉ được ăn có thế này thì làm sao sống nổi?! Ông trời ơi! Mặc dù trước đến giờ, cậu vẫn chưa bao giờ tin vào ông ấy nhưng có lẽ lúc này chỉ có ông ấy (ông trời ý mà) mới nghe thấy tiếng kêu của cậu, chỉ có ông ấy mới thấu được nghịch cảnh đang xảy ra với cậu lúc này.
Đêm đã khuya, Shinichi vẫn không ngủ được vì đói bụng. Cậu hết nằm trên giường rồi lại ra đọc tiểu thuyết trinh thám, mà lại đọc đúng cảnh miêu tả nạn nhân…gục chết bên một bàn ăn thịnh soạn nữa chứ. Chúa ơi. thật trớ trêu!!!
- Cộc…cộc…cộc… - Tiếng gõ cửa vang lên.
- Có chuyện gì vậy bác? – Shinichi mệt mỏi trả lời.
- Là tớ - Ran đây. – Tiếng cô gái nhẹ nhàng phát ra sau cánh cửa.
- Cậu vào đi! Sao khuya rồi mà chưa ngủ vậy? Lạ nhà à? – Cậu bỏ cuốn sách xuống bàn, ngẩng lên nhìn cô.
Ôi! Cái gì thế kia? Một bát mì ư? Sao mình không nghĩ ra nhỉ? Tuy đói là vậy nhưng cậu lại cố gắng kìm nén cảm xúc của mình.
- Cậu đói nên ăn mì gói à? – Shinichi giả vờ hỏi một câu “bâng quơ” mặc dù biết chắc là cô ấy mang đến cho mình.
- Không! Tớ mang cho cậu mà. Cậu ăn đi, khi nãy cậu ăn có một ít bánh chắc còn đói lắm. – Vừa nói, Ran vừa đưa tô mì to đang bốc khói nghi ngút lên trước mặt Shinichi, đặt nó lên bàn.
Woa! Mùi mì mới hấp dẫn làm sao! Hình như cậu còn ngửi thấy mùi của tôm, còn cả hành lá nữa. Cậu nuốt nước bọt ừng ực nhưng vẫn cố kìm nén hết sức. Shinichi! Shinichi! Bình tĩnh nào, bình tĩnh! Mày không thể bán rẻ danh dự bản thân chi vì một bát mì được! Kiềm chế, phải kiềm chế!!!
- Tớ đâu có đói, nếu cậu muốn thì cứ ăn đi, tớ sẽ đọc sách…(Ý nói là cậu có giỏi thì ăn bát mì ấy trước mặt tớ xem nào!!! >;;<). – Nói rồi, cậu với tay lấy cuốn sách đưa lên trước mặt, che đi đôi mắt đang chăm chăm nhìn vào bát mì.
- Uhm! Nếu cậu không ăn thì…A hình như có tiếng mèo kêu thì phải, chắc…nó đói lắm. – Ran ngó nghiếng giả bộ như nghe tiếng mèo kêu thật (mà hình như cũng có thật), cô với tay định bê lấy bát mì đi khỏi thì bị Shinichi giữ lại.
- Cậu không đói mà? Tớ định đem nó cho chú mèo ngoài kia ăn. – Ran giả bộ chẳng hiểu gì cả, cô càng giữ chặt bát mì trong tay ra điều đã hạ quyết tâm.
- Sao lại cho mèo ăn chứ? Mặc dù tớ không đói nhưng…mèo…nó không biết ăn mì đâu…Nó…đâu biết dùng đũa. – Shinichi nghĩ đại ra một lí do cho dù lí do đó…thật là lố bịch. Cuối cùng thì cậu cũng bán rẻ lương tâm của mình.
- Để tớ ăn…Cậu nấu bát khác cho nó đi. – Vừa nói cậu vừa hút chùn chụt mấy sợi mì, hình như bản thân cậu cũng không biết mình vừa phát ngôn câu gì nữa.
- Cái gì? Nấu bát khác cho nó á? Cho con mèo ấy hả? Không phải cậu bảo nó không biết ăn mì sao? – Ran bật cười trước câu nói vô cùng “ngây ngô” của cậu.
- Ừ! Ý tớ là cậu kiếm thứ khác cho nó ăn đi, còn cái này tớ sẽ xử lí giúp cho, dù sao cũng mất công cậu nấu rồi mà, bỏ đi thì phí lắm.- May mà tài năng thám tử siêu phàm chưa bỏ cậu đi xa khi bị cơn đói hành hạ. Cậu ăn ngấu nghiến bát mì, như thể người chết đói sau hàng năm trời không được ăn uống gi. Thật tội nghiệp.
- Vậy cậu ăn ngon miệng nhé. Tớ đi xem con mèo. Chúc cậu ngủ ngon. – Ran tạm biệt Shinichi rồi đi ra khỏi phòng.
- Ừ! Cậu cũng ngủ ngon nhé! – Lúc này, cậu đã ngừng ăn, nhìn theo bóng cô khuất dần sau cánh cửa, cậu thấy lòng mình ấm áp lạ thường! Ngoài trời, tuyết vẫn rơi và ngày mai lại sắp tới.

Tài sản cá nhân
Xem tài sản của shinranisone
Tài sản
Tài sản:
Chữ ký của shinranisone

[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. I_icon_minitimeFri May 06, 2011 9:43 pm

shinran
Aboutshinran Người này hiện đang:
Chức vụ: .:Member cấp 1:.

Bài gửi Bài gửi : 62
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Girls

Tiện ích
[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon4[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon5[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon6[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon7

Cấp bậc.:Member cấp 1:.

Thông Tin Cá Nhân
Bài gửi Bài gửi : 62
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Girls

Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic dài] Hoa anh đào trong gió.

Ss ơi cứ posr kiểu này, biết khi nào mới đọc dc chap mới. Em com bên MCF r, qua đây k bik com sau luôn. Nhưng vẫn ủng hộ ss

Tài sản cá nhân
Xem tài sản của shinran
Chữ ký của shinran

[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. I_icon_minitimeFri May 06, 2011 9:49 pm

vui vẻ
shinranisone
Aboutshinranisone Người này hiện đang:
Chức vụ: .:Member cấp 4:.

Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 326
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Detective
Birthday Birthday : 25/10/1991
Tâm trạng Tâm trạng : vui vẻ

Tài sản
Tài sản:

Tiện ích
[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon4[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon5[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon6[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon7

Cấp bậc.:Member cấp 4:.

Thông Tin Cá Nhân
Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 326
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Detective
Birthday Birthday : 25/10/1991
Tâm trạng Tâm trạng : vui vẻ

Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic dài] Hoa anh đào trong gió.

Hờ hờ, hay là ss post liền tù tì cho đến chap 11 lun nhỉ! Có được không ta?

Tài sản cá nhân
Xem tài sản của shinranisone
Tài sản
Tài sản:
Chữ ký của shinranisone

[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. I_icon_minitimeFri May 06, 2011 10:06 pm

shinran
Aboutshinran Người này hiện đang:
Chức vụ: .:Member cấp 1:.

Bài gửi Bài gửi : 62
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Girls

Tiện ích
[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon4[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon5[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon6[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon7

Cấp bậc.:Member cấp 1:.

Thông Tin Cá Nhân
Bài gửi Bài gửi : 62
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Girls

Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic dài] Hoa anh đào trong gió.

Mỗi lần 2 chap thôi, để bà con bên đây còn theo dõi chứ ss

Tài sản cá nhân
Xem tài sản của shinran
Chữ ký của shinran

[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. I_icon_minitimeFri May 06, 2011 10:15 pm

vui vẻ
shinranisone
Aboutshinranisone Người này hiện đang:
Chức vụ: .:Member cấp 4:.

Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 326
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Detective
Birthday Birthday : 25/10/1991
Tâm trạng Tâm trạng : vui vẻ

Tài sản
Tài sản:

Tiện ích
[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon4[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon5[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon6[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon7

Cấp bậc.:Member cấp 4:.

Thông Tin Cá Nhân
Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 326
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Detective
Birthday Birthday : 25/10/1991
Tâm trạng Tâm trạng : vui vẻ

Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic dài] Hoa anh đào trong gió.

Chap 5: Osaka thẳng tiến!!!
Thời tiết dạo này biến đổi thất thường, lúc nóng lúc lạnh, hôm qua còn có tuyết rơi, hôm nay trời đã hửng nắng. Những cây thường xuân xanh mướt như vừa được rửa sạch do lớp tuyết đã tan đi, vài chú chim đua nhau hót trên cành ríu ra ríu rít, một buổi sáng thật trong lành. Và hôm nay là một ngày thật tốt lành đối với Shinichi bởi cậu nhận được một lá thư:
Số 27 – làng Hirono – thị trấn Futaba – thành phố Osaka.
Thân gửi thám tử Shinichi Kudo!
Tôi là Uzumaki - người giúp việc cho ông Washi. Có lẽ cậu thấy cái tên này nghe rất quen vì ông Washi là một trong những ứng cử viên trong đợt tranh cử sắp tới ở Nhật Bản đợt này. Tôi xin đi thẳng vào vấn đề như sau:
Tối mùng 10/10 (tức là hôm kia), tại biệt thự Tatsu của chúng tôi đã có một bữa tiệc nhỏ. Khách khứa được mời đến hầu hết đều là những quan chức có tiếng ở vùng Osaka này, trong đó có vợ chồng thiếu tướng Natsue, nhân viên bộ ngoại giao Sansoto và bà Akiko – bạn thân từ nhỏ của ông Washi với phu nhân thiếu tướng Natsue. Tuy nhiên, ông Natsue với lí do là phải đi Tottori nên đã không có mặt. Bữa tiệc diễn ra khoảng 3 tiếng đồng hồ từ 9h đến 12h đêm hôm đó.
Sáng hôm sau (tức là hôm qua), tôi phát hiện ra ông Natsue bị đâm vào cổ, chết cứng trong chiếc rương gỗ từ lâu vẫn để ở phòng khách – nơi mà buổi tiệc đã diễn ra. Tôi vội vàng gọi ông chủ dậy khi ông ấy còn đang ngủ say sưa trong phòng. Rồi chúng tôi gọi cảnh sát. Họ nói nạn nhân chết trong khoảng từ 8h45 đến 13h đêm hôm trước bởi một con dao sắc nhọn vào cổ nhưng tôi khẳng định là nó không phải là đồ vật trong nhà của chúng tôi. Sau khi điều tra cảnh sát đã kết luận, ông Washi là nghi phạm lớn nhất bởi theo lời bà Akiko nói, ông ấy có vẻ đãng trí hơn bình thường. Hơn nữa, như ông Sansoto nói thì trước đây ông Washi rất yêu bà Natsue nhưng do bố mẹ bà ấy đã hứa gả bà cho người chồng bây giờ nên hai người không thể thành đôi. Vì vậy họ nghĩ ông chủ tôi đã giết ông ta để trả thù.
Nhưng là một người làm trong nhà này gần 50 năm rồi, tôi tin chắc ông chủ của tôi không thể là hung thủ hơn nữa, cuộc tranh cử sắp diễn ra, ông ấy không thể hành động cảm tính và thiếu suy nghĩ như thế được. Tôi hy vọng cậu có thể đến Tatsu theo địa chỉ tôi đã ghi ở trên trong ngày hôm nay – ngày 12/10 để giúp chúng tôi tìm hiểu rõ sự thật xung quanh cái chết này.
Rất mong nhận được sự giúp đỡ của cậu!!!
Kí tên.
Uzumaki.
Miếng bánh mì khốn khổ bị vò nát bởi sự vui mừng của Shinichi, đôi mắt sáng lên trông thấy, gấp bức thư bỏ vào túi áo ngực, cậu vội vã chạy ra xe. Vẫn là tiếng bác Sasuki gọi với theo:
- Này, Shinichi mấy giờ cháu về vậy? Để bác chuẩn bị cơm?
- Cháu cũng chưa biết! Bác chăm sóc Ran giùm cháu, đừng để cô ấy ra ngoài nhé, sẽ rất nguy hiểm đấy, cô ấy không nhớ được gì mà! – Shinichi ngó đầu qua cửa kính xe dặn dò tỉ mỉ.
Bác giúp việc nở một nụ cười hạnh phúc: “Cuối cùng thằng nhóc này cũng biết quan tâm đến một cô gái mà không phải là vụ án rồi đấy!”, bà sung sướng chạy lên lầu gõ cửa phòng Ran.
- Ran à! Mau dậy ăn sáng đi cháu! – Gõ tay vào cánh cửa mà miệng bà vẫn không thể tắt được nụ cười khoái trá khi nãy.
Không thấy tiếng trả lời, bà lo lắng vặn nắm đấm cửa, đi vào. Căn phòng trống không, giường như đêm qua cô bé không hề ngủ. Vậy nó đâu rồi? Không xảy ra chuyện gì chứ? Bà Sasuki hốt hoảng chạy khắp trong ngoài nhà mà vẫn không thấy cô bé đâu cả. Phải làm sao bây giờ???
- Alo! Đúng, tôi là Shinichi, tôi đang trên đường đến biệt thự của ông, khoảng 30’ nữa tôi sẽ đến nơi! Chào ông. – Bỏ tai nghe điện thoại, Shinichi lại nghĩ đến những chi tiết mà bức thư đã đề cập, vẫn chưa được đầy đủ lắm nhưng cậu sẽ lấp đầy những chỗ thiếu ngay khi đến đó, mọi chuyện sẽ được sáng tỏ ngay thôi. Bỗng nhiên:
- Meo…meo…meo…
- Cái quái gì vậy? – Shinichi giật mình quay lại băng ghế phía sau đồng thời chân cậu đạp phanh thắng két một cái thật gấp.
- Á!!!!!!!!! – Tiếng kêu thất thanh phát ra từ trong xe.
- RAN!!! Cậu làm gì ở đây vậy? – Tiếng hét của Shinichi giờ đây còn thất thanh hơn thế.
- Tớ…chắc tớ ngủ quên…Ủa…Miu Miu đâu rồi. – Ran vừa rụi mắt vừa ngó quanh như muốn tìm cái gì đó, giọng vẫn chưa tỉnh ngủ.
- Có phải nó không? Hắt xìiiiiii!!! – Shinichi tóm cổ con mèo trắng tội nghiệp giơ lên, cậu liên tục hắt xì.
- Sao cậu lại cầm nó thế, thả nó ra mau. Đồ dã man… - Ran choáng váng trước cảnh tưởng Shinichi xách Miu Miu lên như một con thú bông.
- Cậu giải thích sao về việc này? Tại sao nó và cả cậu nữa lại ở trên xe của tớ? – Vẫn cái tư thế đó: một tay đút túi quần, một tay xách mèo, Shinichi nheo mắt, nghiêng đầu hỏi.
- Uh…thì hôm qua, sau khi rời phòng của cậu, tớ đã đi tìm và thấy nó trong…xe, nó chưa ăn gì và tớ đã mang một chút đồ ăn cho nó. Mải ngắm nó nên tớ ngủ mất lúc nào không hay. – Ran cúi sát đầu sau tấm dựa của băng ghế dành cho người lái, tránh ánh mắt của Shinichi, giọng cô nhỏ nhẹ như người bị mắc lỗi.
Hai hàm răng Shinichi nghiến lại, cậu gật đầu nói:
- Hừm, hay thật, thì ra đây là con mèo đã tranh bát mì với tớ hôm qua à. Chúng ta lại gặp nhau rồi – Vừa nói Shinichi vừa giơ con mèo lên trước mặt mình và…suýt bị nó cào cho rách cả mặt, cậu bực mình lắm nhưng vẫn cố kiềm giọng hỏi:
- Vậy bây giờ cậu định thế nào? – Cậu lườm Ran một cái.
- Thế nào ư? Thì về nhà thôi chứ còn làm gì?
- Về nhà ư? Cậu có biết chúng ta đang ở đâu không?
- Ở đâu? – Cô nàng ngây ngô hỏi.
- Trời ơi! Chỉ 30’ nữa là chúng ta sẽ đến Osaka rồi đấy công chúa ngủ trong rừng ạ. – Shinichi vỗ độp cái lên trán, hết cách.
- Vậy…Tớ đi cùng cậu được không? – Ran rụt rè đề xuất ý kiến, không dám nhìn vào mặt anh chàng đang nổi giận kia nữa vì dù sao cô cũng là người gây ra lỗi.
- Cầm lấy! Và đừng để nó chạy lung tung đấy!. – Vừa nói cậu vừa “quẳng” con mèo cho Ran.(thực ra dùng từ quẳng thì hơi quá. Hì hì! Anh Shinichi không ác như thế đâu!).
Cô vội vàng đỡ lấy nó, nhìn Miu Miu im thin thít trong vòng tay mình, không nhịn được, Ran cũng ngẩng đầu lườm cậu một cái, miệng lẩm bẩm: “Đồ đáng ghét!!!”, tay cô giơ hình nắm đấm hướng về phía Shinichi, tưởng anh không biết gì nhưng:
- Thu nắm đấm của cậu lại đi, nếu không muốn xuống xe!!! – Cậu không quay mặt lại, vẫn chuyên tâm lái xe, trong đầu thầm nghĩ: “Đồ ngốc! Bộ không biết trước mặt tôi có một cái gương sao! Haha”. Ran bất lực, ngượng ngùng thu tay lại, ôm chú mèo đáng yêu trong tay, không dám “dở trò”. ^_^ !!!.
10h sáng, Osaka.
Vừa theo người giúp việc của biệt thự Tatsu lái xe vào trong gara, đi lên phía phòng khách, Shinichi đã nghe thấy một giọng nói quen thuộc đậm vùng Kansai, không ai khác, đó chính là Heji Hattori– anh chàng thám tử Osaka, bạn thân của cậu:
- Cái gì? Ông mời cả thám tử ở Tokyo đến à? Ông coi thường tôi quá đấy. – Giọng Hattori to đến nỗi ở ngoài sân mà Ran cứ nghĩ đang có người cãi nhau ở trong này.
- Ông ấy không sai đâu! Nếu chỉ mời mình cậu thì vụ án chắc sẽ đi chệch hướng mất.
Như bị rội gáo nước lạnh vào mặt, Hattori quay lại phía phát ra tiếng nói, định rủa tên nào hỗn láo dám sỉ nhục thám tử lừng danh ngay trên mảnh đất Osaka này thì bồng nhiên miệng cậu cứng đờ, lắp ba lắp bắp:
- Shin…Shinichi? – Như không tin vào mắt mình, cậu rụi đi rụi lại mắt mấy lần, thận trọng hỏi.
Shinichi cười tự đắc:
- Còn ai vào đây nữa! Đúng là trái đất tròn mà. Haha, chào anh bạn tốt. – Cậu vừa cười vừa tiến vào, không quên cúi đầu chào gia chủ.
- Tốt cái con khỉ ấy! Cậu lại định tranh giành với tôi à? – Hattori hậm hực hỏi lại.
- Cậu vốn dĩ không đủ khả năng! Nào…Ông Uzumaki…chúng ta vào đề luôn chứ? – Bỏ mặc khuôn mặt đang đỏ lừ vì tức giận của anh chàng bạn thân, Shinichi quay sang bắt chuyện với người đàn ông đứng bên cạnh, không quên giấu một nụ cười nửa miệng do đã trêu trọc được tên da đen kia.
- Vâng! Tôi sẽ đưa địa chỉ cho các cậu đến nhà của những người tôi đã đề cập tới trong bức thư bao gồm: nhà của bà Natsue – vợ nạn nhân, nhân viên bộ ngoại giao – ông Sansoto và bà Akiko – bạn thân của ông chủ tôi và bà Natsue.Ngoài ra, các cậu có thể đến gặp ông chủ tôi ở sở cảnh sát Osaka nếu cần. – Người giúp việc rút ra từ trong túi áo ngực một quyển sổ ghi địa chỉ của từng người trong số họ, giật ra từ đó mấy tờ giấy nhỏ chia cho mỗi chàng thám tử hai tờ.
- Vậy là tớ sẽ đến gặp bà Natsue và ông Sansoto còn cậu gặp hai người còn lại? – Shinichi xem hai mảnh giấy mình vừa được đưa, ngẩng mặt hỏi Hattori.
- Được rồi, quyết định vậy đi.
Họ chia nhau đi mỗi người một ngả đến nhà của từng nghi phạm.
- Vâng, tôi là Natsue – vợ của nạn nhân. Có gì cậu cứ hỏi.
- Xin thứ lỗi khi cháu đi thẳng vào vấn đề: Có người nói cô và ông Washi đã từng yêu nhau? – Shinichi nhìn thẳng vào người đàn bà nhỏ nhắn xinh đẹp trước mặt. Phu nhân thiếu tướng Natsue là một người phụ nữ xinh đẹp, hơn nữa lại có phần khá sắc sảo, đôi mắt bà sáng long lanh như những ngôi sao trên bầu trời đêm, cặp kính trong suốt che gần hết phần trên khuôn mặt nhỏ nhắn, cặp môi màu đỏ phát ra những lời nói nghiêm nghị không chút rụt rè. Đặc biệt, mái tóc uốn xoăn được búi ra phía sau một cách gọn gàng trông kết hợp với vài sợi tóc mái trên trán làm cho bà càng thêm phần sang trọng.
- Phải. – Bà ta thành thật trả lời.
- Vậy, cô có nghĩ là ông ta đã giết chồng mình để trả thù không?
- Không, Washi không làm vậy đâu! Tuyệt đối anh ấy không giết người! – Người phụ nữ vội vàng phủ nhận.
- Tại sao cô dám chắc như vậy? Phải chăng cô biết được điều gì trong vụ án này? – Cậu cố dò hỏi, mắt vẫn chăm chú nhìn bà.
- Tôi không biết gì cả! Chỉ là tôi và Washi hoàn toàn trong sạch, đúng là trước đây chúng tôi có yêu nhau nhưng sau khi lấy Natsue tôi không hề làm gì có lỗi với ông ấy cả, Washi cũng không đối xử với tôi như một người yêu nữa. – Giọng người phụ nữ như van xin cậu hãy tin ở bà.
- Thôi được rồi! Bây giờ cháu muốn hỏi: Chiều hôm xảy ra vụ án, chồng cô – ông Natsue có biểu hiện gì khác thường không?
- Chiều hôm đó, anh ấy về nhà với bức điện trên tay nói là phải đi Tottori gấp, không thể đến dự tiệc của Washi được, bảo tôi cứ đi một mình. Đó là lần cuối tôi trông thấy anh ấy.
- Ông ấy có cho cô xem bức điện đó không?
- Không.
- Vậy cô có thể cho cháu biết về người bạn của cô – ông Sansoto được không?
- À! Tôi quen anh ấy hồi tôi còn rất trẻ. Anh ấy tính lầm lì, không vui vẻ nhưng giàu nghị lực và rất đáng yêu.
- Chắc là…Ông ấy cũng yêu cô?
Bà Natsue trả lời rất tự nhiên:
- Ồ, có chứ. Anh ấy yêu tôi nhưng yêu để mà yêu thôi, giữa chúng tôi có một khoảng cách.
- Còn cô Akiko?
- À! Cô ấy là một người vui nhộn, dễ gần nhưng phải cái hay đùa dai nên tôi cũng không ưa lắm.
Ran và Shinichi bước ra khỏi cánh cổng nhà thiếu tướng Natsue.
- Nãy giờ cậu làm sao vậy? Tớ thấy cậu cứ chăm chú nhìn cô ấy không rời nữa.
- À, chỉ là tớ thấy trông cô ấy rất quen, hình như tớ đã từng gặp ở đâu thì phải?! Nhưng chắc không phải đâu, cô ấy đâu có tỏ ra là người quen biết tớ đúng không? – Ran cười nhẹ với Shinichi rồi lại vuốt ve Miu Miu. Cậu suy nghĩ một lát, không nói một lời nào rồi hai người tiếp tục đến nhà của nhân viên bộ ngoại giao Sansoto.
Đó là một người đàn ông to cao, da rám nắng, nét mặt khắc khổ.
- Tôi và Natsue gặp nhau lúc 7h15’ ở câu lạc bộ, cùng uốn một ly rượu. Rồi sau đó, anh ta nói đến một bức điện, bảo là phải đi Tottori ngay và nhờ tôi đưa vợ anh ấy về sau buổi tiệc.
- Ông có xem bức điện ấy không? Ông ấy có lộ vẻ nghi ngờ gì về tính xác thực của bức điện không?
- Tôi không được thấy nó và ông ấy cũng không nghi ngờ gì cả.
- Ông tin chắc Washi là thủ phạm sao?
- Rất chắc. Nhưng tôi không nói điều này với Natsue bởi cô ấy vẫn cho rằng hắn vô tội. Tôi rất muốn chiều lòng cô bạn của tôi.
- Ông ấy có bất hòa với ông Natsue không?
- Hoàn toàn không. Hai người rất thân nhau mới lạ chứ.
- Vậy còn tình cảm riêng tư giữa ông Washi và cô Natsue?
- Đó chỉ là trước đây thôi còn bây giờ tôi tin là họ không có gì với nhau cả.
- Được rồi, cảm ơn ông rất nhiều. Chúng tôi xin phép. – Shinichi lịch sự đứng dậy rồi cùng Ran ra về.
Còn về phần Hattori, công việc của cậu cũng đã kết thúc tốt đẹp, cậu hí hửng trở về biệt thự Tatsu với những thông tin hữu ích từ hai nghi phạm còn lại.
- Sao rồi! Cậu có được những gì vậy Hattori? – Shinichi hỏi.
- Tất nhiên là hoàn thành xuất sắc rồi. Tớ đến nhà bà Akiko và đã thu được một số tin tức khá thú vị. – Hattori tự tin ngửa mặt lên trần nhà nói.
- Được rồi! Cậu nói nhanh xem nào? – Shinichi sốt ruột lắm với cái tên bạn thích làm trò trong lúc dầu sôi lửa bỏng này.
- Uhm! Bà ta nói: Trong buổi tối khủng khiếp ấy, bà thấy Washi khác hẳn, không còn là ông ấy nữa. Bà ta dường như khăng khăng khẳng định rằng ông ta là hung thủ. Bà ta còn nói, nạn nhân là một người rất hay ghen, ghen một cách bệnh hoạn nhưng lại chịu đựng rất giỏi.
- Bà ấy có nói gì về ông Sansoto không?
- Bà nói ổng là một người bạn trung thành của bà Natsue, cũng mê bà ấy như điếu đổ nhưng Natsue không ghen với Sansato vì bà Natsue không yêu ông ấy. Vậy đó.
- Còn ứng cử viên nghị viện – ông Washi – nghi phạm lớn nhất của vụ án này, ông ta nói sao? – Shinichi vừa cắm cúi ghi ghi chép chép, vừa hỏi Hattori.
- Ông ta không nghĩ rằng người quản gia của mình không hề liên quan đến vụ án mạng. Ông ta khai rằng: Hôm qua lúc khoảng 8h tối, ông quản gia bảo với mình rằng ông Natsue đang chờ ở phòng khách, rồi đi mua thuốc lá theo lời ông dặn. Ông vào phòng nhưng không hề thấy ông Natsue đâu cả, có lẽ ông ấy đã đi Tottori ngay lúc đó mà không chờ để gặp ông.
- Uhm, vậy là được rồi.
- Phải, bây giờ chúng ta đi xem hiện trường xảy ra vụ án xem sao! - Hattori đề nghị.
- Ok, đi nào.
Trước mặt họ là một chiếc rương dựa vào tường gần cửa sổ, một bên là máy quay đĩa kiểu mới, bên kia là một cánh cửa hé mở, khuất sau một tấm bình phong bằng dạ. Có một cửa thông sang phòng của ông chủ nhà này.
Ông quản gia bắt đầu kể:
- Sáng hôm đó, tôi thu dọn lại phòng. Khi tôi cúi nhặt mấy quả oliu thì thấy một vệt đỏ trên thảm. Tôi nghĩ một cách bỡn cợt: Mẹ kiếp, máu chắc! Nhưng rồi tôi lạnh cả người khi thấy là máu thật, máu chảy ra từ một khe hở nơi chiếc rương. Tôi lấy hết can đảm mở nắp rương. Mẹ ơi, một xác người nằm nghiêng, hơi co lại, mặt nhắm nghiền như đang ngủ nếu không có con dao xuyên qua…cổ. Ôi, tôi không thể quên được, kinh khủng quá. Thế là tôi để rơi nắp rương, ba chân bốn cẳng chạy đi tìm ông chủ. Và sau đó, chúng tôi gọi cảnh sát.
- Tối hôm đó, ông Natsue đến đây vào khoảng 8h phải không?
- Phải! Dường như ông ấy sắp lên tàu để đi đâu đó. Tôi đưa ông ấy vào phòng khách đợi ông chủ. Sau đó, tôi đi mua thuốc lá, khi trở về thì không thấy ông ta đâu nữa.
- Cửa lúc nào cũng được khóa chứ! Ông đảm bảo là không có ai khác vào nhà này?
- Vâng! Tôi dám chắc điều đó.
Hai chàng thám tử, bước lại gần nhấc nắp rương. Chiếc rương đã được cọ rửa sạch sẽ. Shinichi dùng tay sờ vào lớp ván phía trong và khẽ kêu lên:
- Mấy cái lỗ này…hình như vừa được xoi thủng?
Ông quản gia cúi xuống:
- Lạ thật, tôi chưa bao giờ thấy những cái lỗ này.
Hattori cũng chạy lại xem xét. Sau đó, cậu hỏi:
- Khi ông mang thuốc về, ông thấy tất cả đồ đạc trong phòng còn nguyên hay là có xê dịch chút đỉnh?
- Hình như…có đấy. Cậu hỏi tôi mới để ý. Tấm bình phong đặt trước cửa phòng, giờ bị xích về phía trái.
- Như thế này phải không? – Shinichi vừa hỏi vừa đẩy tấm bình phong về chỗ cũ.
- Tí nữa, đó, đúng rồi. Trước kia nó ở vị trí ấy.
- Tấm bình phong che chiếc rương và tấm thảm. Nếu ông Washi đâm Natsue, có thể người ta sẽ trông thấy máu chảy…
Hai chàng thám tử đưa mắt nhìn nhau, trên khuôn mặt rạng lên nụ cười ngầm đắc thắng.
- Gọi chứ? – Shinichi hỏi.
- Ok! Làm đi. – Hattori như hiểu ý, cười ra lệnh.
- Chào cô Natsue! Xin cô hãy nhớ lại tối hôm đó, cô có để ý đến sự khác thường của tấm bình phong không?
- Tấm bình phong? Có đấy, nó không ở vị trí thường lệ.
- Hôm đó cô khiêu vũ với những ai?
- Chỉ với ông Washi còn Sansato không nhảy, anh phụ trách máy quay đĩa.
- Vâng! Cám ơn cô. Chào cô. – Shinichi kết thúc cuộc gọi. – Vậy là giả thuyết của chúng ta có vẻ như đã chắc chắn, bắt đầu màn trình diễn thôi?
- Ok! Bắt đầu được rồi. Tớ sẽ gọi cho bố tớ đến ngay.
- Đừng quên gọi các nghi phạm nữa nhé! – Shinichi nhắc nhở.
- Tất nhiên rồi!
Vậy là mọi người đã tập hợp đông đủ tại biệt thự Tatsu của ông Washi.
- Xin quý vị hãy bình tĩnh nghe tôi nói, tôi nghĩ là mình đã biết được diễn biến thực trong căn phòng này của ngài Washi tối hôm xảy ra án mạng. Chúng ta bắt đầu cảm tưởng sai lầm là chỉ có hai người, ông Washi và người quản gia Uzumaki, là có thể giấu được xác chết trong rương. Còn một người nữa có thể làm được việc ấy. – Shinichi tự tin tuyên bố.
- Người đó là ai? – Thanh tra Hejji hỏi.
- Người đó chính là nạn nhân – ông Natsue.
- Sao? Ông ấy lết vào trong rương sau khi chết à? Cậu có điên không? – Bà Akiko châm biếm.
- Nói ngắn gọn, ông ấy tự nguyện nấp trong rương. Tôi đã trông thấy những cái lỗ xuyên thủng nơi thành rương. Để làm gì vậy? Để ông ấy thở. Còn tại sao lại di chuyển tấm bình phong? Để những người dự cuộc vui không nhìn thấy chiếc rương. Như vậy, thỉnh thoảng ông ấy có thể mở nắp, co duỗi chân tay và hơn thế nữa, nghe thiên hạ nói gì. – Hattori giải thích tường tận.
Bà Natsue mở to mắt:
- Tại sao anh ấy lại làm thế?
- Đơn giản thôi. Ông ấy ghen. Ông ấy cần biết cô có đúng là người tình của Washi không? Một bức điện không ai nhìn thấy, chiếc vali đã chuẩn bị để rồi bỏ quên nơi câu lạc bộ theo lời ông Sansoto khai. Ông ấy đến đây sau lúc gọi điện để chắc Washi vắng nhà. Ông tạo cơ hội để vào phòng khách một mình, xê tấm bình phong lại, xuyên lỗ vách rương và chui vào trong. Ông ấy muốn biết, sau đêm vui, cô có ở lại với Washi không. Lòng ghen hờn đã dày vò ông dữ dội. – Shinichi lập luận.
Akiko nói lớn:
- Nhưng các cậu không định nói là ông ta tự đâm dao vào cổ chứ?
- Không. Đã có người làm việc đó. Natsue tự nghĩ ra việc nấp trong rương? Không chắc đâu. Rồi buổi tiệc diễn ra, ánh sáng trong phòng mờ mờ êm dịu, mọi người khiêu vũ…Trong khi đó, người phụ trách máy quay đĩa ngay bên chiếc rương có tấm bình phong che khuất, lén đến bên tấm bình phong, mở nắp rương và đâm…- Hattori nói.
- Nhưng Natsue sẽ kêu lên ngay.
- Không, ông không kêu vì đã bị đánh thuốc mê. Ông Uzumaki khai xác chết giống như người đang ngủ. Ông ta ngủ vì liều thuốc của người bạn cùng uống với ông ở câu lạc bộ. – Shinichi đưa ánh mắt nhìn về phía Sansoto.
- Sansoto ư? Không, không thể như vậy được! Sao anh ấy có thể làm điều đó chứ? Tại sao…
- Bởi vì ông ta cũng yêu bà. Nếu như giết ông Natsue rồi đổ tội cho Washi thì bà sẽ không còn ai cả ngoài hắn, hắn sẽ an ủi bà và dần dần chiếm được tình cảm của bà. Như vậy có thể lắm chứ?
- Điều đó không phải sự thật phải không Sansoto? Anh là người bạn tốt nhất của chúng tôi mà? – Bà Natsue rơi lệ, đến quỳ bên ghế của Sansoto đang ngồi cúi đầu trước bàn.
- Xin lỗi, xin lỗi Natsue. Tôi cứ nghĩ rằng làm như vậy sẽ có thể chiếm được em nhưng xem ra tôi đã nhầm. Trước khi chiếm được em thì lương tâm tôi đã bị quỷ dữ xâm chiếm rồi. Xin lỗi…Xin lỗi….
Natsue theo cảnh sát đi ra xe, nước mắt hắn lăn dài trên má, hắn đã thực sự hối hận vì việc làm của mình nhưng tất cả đã quá muộn!!!
Dưới ánh nắng chiều rực rỡ nơi đây, bóng hai chàng thám tử trải dài trên mặt đất, vậy là họ lại cùng nhau phá thêm được một vụ án.
- Chị dâu trông xinh thật đấy! Vậy mà bây giờ vẫn chưa thèm giới thiệu nữa. – Hattori đẩy nhẹ khuỷu tay Shinichi đang mải thả hồn theo cô gái đang cười rạng rỡ với chú mèo ở gần chiếc ô tô của cậu.
Nghe vậy, Shinichi bất giác giật mình, đỏ mặt:
- Cậu nói vớ vẩn cái gì thế? Không phải như cậu nghĩ đâu! – Anh chàng ho vài tiếng để chống chế.
- Còn không phải nữa sao? Thế ánh mắt trìu mến, đắm đuối khi nãy là gì vậy? – Anh chàng Hattori này đúng là dai như đỉa, nhất quyết không chịu buông tha.
- Cái gì là cái gì? Tớ đang nhìn cái xe của tớ thôi, hình như tớ quên chưa đổ xăng thì phải. Mà sao tớ phải giải thích những điều đó với cậu nhỉ. Vớ vẩn quá. – Mặt cậu còn đỏ hơn cả mặt trời đang dần lặn xuống nơi chân trời kia.
- Thôi được rồi! Không chọc cậu nữa, về nhà tớ ăn cơm đã nhỉ? – Hattori hào hứng mời.
- Tiếc là tớ phải về rồi, để khi khác tớ ghé làm phiền gia đình cậu sau. Bye nhé! – Nói rồi, Shinichi vẫy tay chào tạm biệt anh chàng kia ở lại.
- Ok, bye, hẹn gặp lại! – Hattori cũng vậy tay chào lại, vẻ mặt hơi ủ ê.
Chiếc xe dần lăn bánh trên con đường rải sỏi, lá cây bay bay trong gió chiều lao xao như muốn hát khúc chia xa với những người ra đi. Tạm biệt Osaka tuyệt đẹp. Hẹn khi khác gặp lại nhé!

P/S: Phù, xem lại thấy chap này dài quá à! Chắc chẳng ai đọc nữa đâu! Post cho đủ bộ vậy!

Tài sản cá nhân
Xem tài sản của shinranisone
Tài sản
Tài sản:
Chữ ký của shinranisone

[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. I_icon_minitimeFri May 06, 2011 10:20 pm

shinran
Aboutshinran Người này hiện đang:
Chức vụ: .:Member cấp 1:.

Bài gửi Bài gửi : 62
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Girls

Tiện ích
[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon4[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon5[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon6[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon7

Cấp bậc.:Member cấp 1:.

Thông Tin Cá Nhân
Bài gửi Bài gửi : 62
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Girls

Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic dài] Hoa anh đào trong gió.

Cái này bên MCF em cũng com luôn e, nhưng chưa vote, qua đây vote thể.

Vụ án này khá hay đó ss, fic ShinxRan thì có mấy vụ án là Okie. Nhưng hình như từ chap này. ss định chuyển sang phát triển tình cảm ShinRan lun thì phải (nếu e nhớ k lầm ^^). Và chap sau là 1 chap rất nhẹ nhàng, bình yên đúng như call of the wind. nhưng nói đến đây thôi :onion2:

Tài sản cá nhân
Xem tài sản của shinran
Chữ ký của shinran

[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. I_icon_minitimeFri May 06, 2011 10:23 pm

vui vẻ
shinranisone
Aboutshinranisone Người này hiện đang:
Chức vụ: .:Member cấp 4:.

Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 326
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Detective
Birthday Birthday : 25/10/1991
Tâm trạng Tâm trạng : vui vẻ

Tài sản
Tài sản:

Tiện ích
[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon4[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon5[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon6[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon7

Cấp bậc.:Member cấp 4:.

Thông Tin Cá Nhân
Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 326
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Detective
Birthday Birthday : 25/10/1991
Tâm trạng Tâm trạng : vui vẻ

Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic dài] Hoa anh đào trong gió.

Hì, ss quên vẫn chưa cảm ơn e về bài hát rất hay và phù hợp đó. Chắc sau này, trước khi post chap mới nào, ss nhờ e đọc trước rùi xin e chút nhạc phụ họa cho fic đỡ khô khan nhỉ? Hé hé, phải tận dụng người tài chứ! He he!
À thế khi post chap tiếp theo ss post lun bài hát đó đính kèm được không e? E cho phép nhé? :onion2:

Tài sản cá nhân
Xem tài sản của shinranisone
Tài sản
Tài sản:
Chữ ký của shinranisone

[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. I_icon_minitimeFri May 06, 2011 10:36 pm

shinran
Aboutshinran Người này hiện đang:
Chức vụ: .:Member cấp 1:.

Bài gửi Bài gửi : 62
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Girls

Tiện ích
[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon4[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon5[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon6[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon7

Cấp bậc.:Member cấp 1:.

Thông Tin Cá Nhân
Bài gửi Bài gửi : 62
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Girls

Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic dài] Hoa anh đào trong gió.

Nếu ss thýk thì ss cứ tự nhiên. E là đọc giả đương nhiên rất thik những thứ mìk đọc dc hoàn mỹ nhất r.

Nhưng thật sự là rất thik chap sau. Vì sao ư? Nguyên nhân thì e cũng com bên MCF luôn r :onion49:

Tài sản cá nhân
Xem tài sản của shinran
Chữ ký của shinran

[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. I_icon_minitimeFri May 06, 2011 10:37 pm

vui vẻ
shinranisone
Aboutshinranisone Người này hiện đang:
Chức vụ: .:Member cấp 4:.

Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 326
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Detective
Birthday Birthday : 25/10/1991
Tâm trạng Tâm trạng : vui vẻ

Tài sản
Tài sản:

Tiện ích
[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon4[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon5[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon6[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon7

Cấp bậc.:Member cấp 4:.

Thông Tin Cá Nhân
Giới tính : Nữ
Bài gửi Bài gửi : 326
Câu lạc bộ Câu lạc bộ : Detective
Birthday Birthday : 25/10/1991
Tâm trạng Tâm trạng : vui vẻ

Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic dài] Hoa anh đào trong gió.

Hì, vậy thì ss không khách sáo nữa đâu nha! Thanks e!

Tài sản cá nhân
Xem tài sản của shinranisone
Tài sản
Tài sản:
Chữ ký của shinranisone

[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. I_icon_minitime

AboutSponsored content Người này hiện đang:
Chức vụ:

Tiện ích
[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon4[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon5[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon6[Fic dài] Hoa anh đào trong gió. Icon7

Cấp bậc

Thông Tin Cá Nhân

Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic dài] Hoa anh đào trong gió.


Tài sản cá nhân
Xem tài sản của Sponsored content
Chữ ký của Sponsored content

[Fic dài] Hoa anh đào trong gió.

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 3 trangChuyển đến trang : 1, 2, 3  Next
Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
(¯`•¸·´¯) Ran Mori Fan Club (¯`·¸•´¯) :: ♥Thư viện thành phố♥ :: Biệt thự nhà Sonoko :: DC Fanfiction :: :.:Tự viết:.:-
Đăng Nhập NhanhThanks for viewing Teen Bình Dương ^_^!
.:Đăng kí:. | .: Quên mật khẩu :.